Alpha không ngừng tới gần cánh cửa kia, mỗi khi tới gần một phần, cũng cảm giác được tinh thần lực của chính mình đang điên cuồng xói mòn. Nhưng gã có thể tính toán được, chính mình có đầy đủ dư lực, có thể đi đến trước cánh cửa kia. Gã giống như là U Linh lang thang ở trong vũ trụ, gặp được lối vào đi thông đến một cái thế giới khác. Rốt cục Alpha cũng đi tới trước cửa. Gã nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ánh sáng vàng nổi lên... Một thế giới hoàn toàn khác hiện ra trước mắt Alpha. “Rất thú vị, nhân loại như vậy, nên hiệu lực cho ta.” Thế giới nội tâm chân chính của Bạch Viễn rốt cục cũng hiện ra, trong thế giới nội tâm này, có nông trường, có bờ biển, có thị trấn nhỏ, có Tòa Tháp.
Alpha bước vào cánh cửa kia, đi ở trên đường phố, thấy được rất nhiều đứa trẻ đi ở trên đường đi. Những đứa trẻ này, thậm chí đại đa số người lớn trên đường phố, đều là hình thái nhân loại bình thường, nhưng từ cái cổ trở lên, lại không có đầu, chỉ có những lá bài“. Alpha trải rộng thần niệm ra, trong chớp mắt, gã phát hiện ra nông trường, bờ biển, thị trấn nhỏ, Tòa Tháp, sự phân bố của tất cả những nguyên tố này, giống như một bàn cờ hình vuông. Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện ra những người có đầu được thay thế bằng lá bài này thực sự giống như quân cờ. Nhưng vẫn có những trường hợp ngoại lệ. Ở Trên bờ biển, có một chiếc thuyền cứu nạn to lớn, thuyền cứu nạn giống như một tòa lâu đài. Chiếc thuyền cứu nạn này dường như sẵn sàng ra khơi bất cứ lúc nào, nhưng trong 700 năm, nó chưa bao giờ rời khỏi bờ biển này. Ánh mắt của Alpha phảng phất như có thể nhìn thấu thuyền cứu nạn, ở sâu trong thuyền cứu nạn, gã nhìn thấy người không còn là đầu lá bài. Một vị thiếu nữ, liền ở bên trong thuyền cứu nạn bộ. Còn có một người, người này đeo mặt nạ, Alpha đã từng gặp qua.
“Xem ra là người rất trọng yếu đối với y, chẳng qua đây cũng không phải là thứ ta muốn tìm.” Alpha rất rõ ràng, gã có thể phá hủy hai người bên trong thuyền cứu nạn, nhưng chuyện này không có ý nghĩa. Bởi vì như vậy sẽ chỉ làm cho sự cố kỵ của Bạch Viễn trở nên càng ngày càng ít, khiến cho y càng giống như là một người vô tâm chân chính. Gã phải tìm được người đủ khiến cho Bạch Viễn tan vỡ kia. Sau khi xem xét kỹ lưỡng Tòa Tháp, nông trường, mặc dù gã cũng nhìn thấy một vài người có vẻ quan trọng, nhưng đều không thể so sánh với hai người trong thuyền cứu nạn. Mà cuối cùng, trong tòa thị trấn nhỏ này, Alpha gặp được một đứa trẻ. Bạch Vụ còn nhỏ. Ở trong chớp mắt nhìn thấy Bạch Vụ, Alpha hưng phấn không thôi. Vì tìm kiếm được nhược điểm của Bạch Viễn, gã đã hao phí một lượng lớn tinh thần lực, loại cảm giác suy yếu này, càng nghiêm trọng hơn mấy trận quyết đấu cùng với Tỉnh Tứ. Bạch Viễn đích xác là địch nhân cường đại nhất kia, gã như thế nào cũng không nghĩ tới, đối thủ lớn nhất của chính mình, sẽ là nhân loại.
Nhưng hiện giờ, hết thảy đều sẽ kết thúc. “Hoá ra là như thế, thế giới này có rất nhiều người cha không xứng đáng, người dường như cũng vậy, nhưng cũng chỉ là trông như vậy.” “Đây mới là lời nói dối lớn nhất của ngươi, phải không?” Alpha, người đã ở trong thị trấn, hướng về phía đứa bé kia, chậm rãi đi đến.
Tại thế giới nội tâm, thành phố văn minh cao duy. Sau khi đi qua tòa kiến trúc hình cầu khổng lồ sánh ngang với thành phố, Bạch Viễn nhìn thấy ba gian phòng. Trong căn phòng màu tím. Khung cảnh đằng sau tòa kiến trúc hình cầu khổng lồ dường như là một đại điện trống trải. Nơi ba căn phòng kia toạ lạc. Y có thể thấy rõ ràng rằng toàn bộ thế giới bị chia cắt bởi kiến trúc khổng lồ tượng trưng cho người sáng tạo Tòa tháp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây