“Còn nhớ rõ ta đã nói sao? Ta hi vọng...vào cái ngày chúng ta chia lìa đó, người sẽ tha thứ cho tất cả
những gì ta đã làm.” Cửa bỗng nhiên mở ra, một cỗ thân thể cũng không tồn tại, phảng phất như là ngưng tụ thành từ các loại sương mù đi ra từ trong cánh cửa kia. Họ ôm nhau, sau đó nói lời tạm biệt. Trong lòng Bạch Viễn tự nhủ, cô bé này thật dễ lừa gạt...một người làm nhiều điều xấu xa với nàng như vậy, nàng vẫn dễ dàng tha thứ. Y bỗng nhiên rất muốn sống sót, bởi vì y không hy vọng người dễ bị lừa gạt như vậy, bị người khác lừa gạt. Thế giới này có rất nhiều kẻ lừa đảo, nhưng có thể lừa gạt Ngư, chỉ có thể là chính mình. Nhưng rất nhanh y nghĩ đến...Bạch Vụ đã trưởng thành rồi.
Đứa bé kia đã dần dần vượt qua mình và 10 Bích, y lại yên tâm. “Ta muốn trải qua chuyến mạo hiểm cuối cùng” “Ngươi sẽ quay lại chứ?” “Nếu như có thể quay lại, ta nhất định sẽ đến gặp ngươi.” Lần này, Bạch Viễn không có lừa gạt Ngư, y thật sự muốn trải qua chuyến mạo hiểm cuối cùng. Thậm chí...để cho mình không còn trở thành chấp niệm của Bạch Vụ. Nếu y có thể quay lại, cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp gặp lại Ngư. Nếu như có thể quay lại.
Tại thành phố Đằng Lâm. Tỉnh Tứ, Bạch Viễn, Alpha, đều ở trong thế giới tinh thần. Thân thể của ba người mặc dù không có động đậy, nhưng cũng không có ai dám tới gần bọn họ ở thời điểm này.
Trong thế giới nội tâm, Tỉnh Tứ bị Alpha tra tấn, rốt cục cũng có cơ hội thở dốc. Lần đầu tiên y được nhà khoa học nhân loại cứu, lần thứ hai y được Lâm Duệ cứu, mà lần thứ ba, y được Bạch Viễn cứu. Nhưng muốn đi ra khỏi thế giới tinh thần, Tỉnh Tứ vẫn cần một ít thời gian. Thời gian này, chính là thời gian Bạch Viễn quyết đấu cùng với Alpha.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây