1196 chū “Ngươi cũng không phải một vị anh hùng, hà tất phải làm sự tình như vậy?” Bạch Viễn gật gật đầu: “Ta đương nhiên sẽ không đi làm chuyện nhàm chán như anh hùng, nhưng mỗi người đều có chấp niệm.” “Chấp niệm của ngươi là Alpha?” “Không, là thất bại mà cuốn Sách Khải Huyền kia đề cập” 10 Bích không nói gì. Bạch Viễn ngồi dậy, nhìn về phía phương xa, cành cây nhẹ nhàng lay động, nắng ấm và gió phảng phất như đường và sữa bò. Trong một cảnh đẹp như vậy, hai “K” bộ dáng thiếu niên, căn bản không giống như là đang nói di ngôn: “Ta nghĩ rằng ta đã vượt qua thất bại nhất định sẽ xảy ra đó, nhưng khi ta nghĩ kỹ lại, ta đã thật sự
vượt qua sao?” “Bạch Vụ là tác phẩm của ta, hắn lần lượt vượt qua cửa ải khó, ta từng nghĩ chỉ cần hắn có thể tiếp tục tiến bộ theo quỹ đạo thuận lợi, thì ta sẽ không thất bại.” “Ta tự tiện liên kết vận mệnh của hắn cùng với ta với nhau, nhưng về sau ta phát hiện ra...câu chuyện mà hắn trải qua sẽ không giống như cái kết mà ta muốn thấy.” Là lựa chọn đi đến chiến trường, nhìn Alpha bị phong ấn, hoặc là nhìn nhân loại bị méo mó tuyệt diệt? Hay là đi đến chỗ sâu nhất giếng, nhìn xen ngọn nguồn thiên phú rốt cuộc là cái gì? Y đều muốn nhìn, nhưng thật đáng tiếc, đây không thể nghi ngờ là một cái lựa chọn trọng yếu. Thật giống như trong một trò chơi, hai lựa chọn bắn ra trước khi chiến đấu với Đại Ma Vương. Một trong hai tương ứng với một kết cục khác. Vào thời điểm nhất định chỉ có thể hai chọn một, Bạch Viễn vẫn là lựa chọn “thất bại nhất định sẽ xảy ra“. Đối với người như y mà nói, thành công nhất định xảy ra một chút giá trị cũng không có.
Nhưng thất bại nhất định sẽ xảy ra, lại rất thú vị. Giống như là đang chơi trốn tìm với vận mệnh.
Hết lần này đến lần khác, y đều cho rằng mình đã tránh thoát, nhưng cuối cùng sẽ phát hiện ra...vận mệnh chưa bao giờ từ bỏ việc tìm kiếm y. Y có chút mệt mỏi, bỗng nhiên rất muốn biết, thất bại nhất định sẽ xảy ra kia rốt cuộc là cái gì. Là thua bởi Alpha sao? Hay là nói, bọn họ cuối cùng sẽ đánh bại Alpha, nhưng gặp được nguy cơ càng lớn hơn? Hay hoặc là cái gì khác, Bạch Viễn không rõ ràng lắm, bởi vì không rõ ràng lắm, cho nên rất mê muội. Cuộc đời của Bạch Vụ, là từ không có tâm tình, đến tìm về tâm tình của mình. Cuộc đời của 10 Bích, là từ hai bàn tay trắng bắt đầu lừa gạt, lừa gạt đến có đủ mọi thứ. Cuộc đời của lão K, thì là thủ hộ từ đầu tới cuối. Như vậy Bạch Viễn thì sao? Cuộc đời của Bạch Viễn, là từ tránh né gợi ý, chậm rãi biến thành trực diện với gợi ý. “Cho nên chấp niệm của ta, chính là ta đến cùng có thể thất bại hay không, sẽ thất bại như thế nào?” Bạch Viễn mặc quần áo bệnh nhân, nhảy xuống gốc cây, y duỗi lưng một cái:
“Thế giới nội tâm của ta, cũng có nông trường cùng với thị trấn nhỏ, nhưng ta không ở trong thị trấn nhỏ, không ở trong nông trường, ta sống
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây