Ước chừng một giây, Alpha thở dài: “Phong ấn tinh thần cùng với tư duy của ta, đây thật sự là một cái phương án có thể thực hiện, nhưng rất hiển nhiên, các ngươi không có nhiều thời giờ như vậy. Mà ngươi...đã thật sự tìm kiếm được yên tĩnh sao?” Tỉnh Tứ không có nghe hiểu những lời này, nhưng một giây sau, y nhìn thấy một màn khiến cho y phẫn nộ thậm chí tức giận. Sau lưng Alpha, quang ảnh bắt đầu biến hóa. Tại tầng 3 thế giới Giếng, bên ngoài cối xay gió, một màn phân thân Alpha đánh chết Tỉnh Lục tái hiện. “Ta tin rằng người đã bị nàng mê hoặc, nhưng ta đã giết chết nàng.” Con mắt của Tỉnh Tứ rung động, trừng mắt muốn nứt. Lĩnh vực giống ngược trên không trung đột nhiên khuếch tán ra. Tâm tình của y ở vào biên giới không khống chế được.
Alpha nhìn về phía Tỉnh Tứ, giống như đang nhìn một đứa bé chưa trưởng thành, nhưng gã vẫn không ngừng nói ra những lời khiến đứa bé này tức giận: “Ngươi nhìn nàng đi, suy yếu như vậy, thật vất vả mới lừa gạt tất cả mọi người, cho rằng mình có thể như một đạo hư ảnh vậy, lặng lẽ lẻn vào trong giếng...” “Nhưng thật đáng tiếc, lực lượng nhân quả không có giết chết nàng, thật vất vả mới còn sống, lại vẫn chết đi.” “Nàng muốn tìm được giếng” “Nàng là một đứa trẻ không quá thông minh, ta một mực tự hỏi, nàng đến cùng truy cầu cái gì?
Một người thông minh là không nên dễ dàng cải biến lập trường, không nên rơi vào tự mâu thuẫn.” “Nhưng phản ứng của nàng khi chết...có lẽ nàng thật sự rất mâu thuẫn, nàng muốn lợi dụng người, nhưng lại muốn hi sinh chính mình để trợ giúp ngươi.” “Ôi, thật là một đứa trẻ tự mâu thuẫn, nàng trên đường đi chưa hẳn đã không có trợ giúp Bạch Vụ, có lẽ nàng lúc đó, là nghĩ đến một loại tương lai khác?” “Là muốn biến những lời nói dối với người thành sự thật. Nhưng vẫn là câu nói kia, mọi người không nên có những tham vọng vượt quá khả năng của mình.”
Quang ảnh dần dần ảm đạm. Tỉnh Lục hồi phi yên diệt. Trong chớp mắt, Tỉnh Tứ bị lửa giận đốt cháy phát ra tiếng gầm rú thống khổ: Y đã sớm thanh tỉnh, ít nhiều gì cũng biết, muội muội Tỉnh Lục đã từng có lợi dụng đối với chính mình. Nhưng trong cuộc hành trình đầy chông gai đó, y và Tỉnh Lục Sống nương tựa lẫn nhau, hai bên phó thác tánh mạng cũng không phải là giả vờ. Càng về sau...hết thảy giống như Alpha nói, Tỉnh Lục là mâu thuẫn. Nàng nhìn như bố cục hết thảy là vì mình, nhưng đã từng có một hồi, nàng trở nên mê mang, cho nên việc nàng làm, dường như nằm ở đâu đó giữa thiện và ác. Không giống như loại chơi đùa ở giữa thiện ác như Bạch Viễn, Tỉnh Lục càng giống là một người đi được nửa đường, sau đó do dự. Nếu như không có tầng do dự này...nàng có lẽ sẽ càng giống một âm mưu gia hơn? Nhưng tất cả đã kết thúc, nàng đã triệt để chết đi. Tiếng gầm giận dữ của Tỉnh Tứ vang vọng trong vô số thời gian và không gian khác nhau trong mê
cung thời không. Phẫn nộ khổng lồ khiến cho y lại một lần nữa rơi vào trạng thái điên cuồng. Loại dục vọng muốn huỷ diệt mọi thứ kia nhanh chóng bao trùm y. Phá hủy mọi thứ trong tầm mắt. Trong đầu y chỉ còn lại một ý niệm như vậy. Alpha bình tĩnh nhìn hết thảy, chậm rãi sải bước, đi về phía khu vực tiếp theo. Tiếp theo, chỉ cần chao đảo đứa bé điên rồ này, gã liền có thể dễ dàng phá hủy mê cung. Thậm chí...sự tồn tại của đứa bé này, bản thân sẽ tan rã toà mê cung thời không này. “Sai lầm lớn nhất của nhân loại, chính là coi người như minh hữu.” Không cần xuất thủ, dăm ba câu, liền nhìn thấu nhược điểm trên tính cách của Tỉnh Tứ. Alpha giống như là một Bạch Vụ hiệu trung với méo mó, nếu như có thể dùng ngôn ngữ giải quyết, gã thậm chí chẳng muốn động thủ. Kể từ đó, toà mê cung này liền trở nên vô cùng yếu ớt, Tỉnh Tứ trong chớp mắt từ minh hữu của nhân loại, biến thành một thế lực trung lập tà ác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây