“Đương nhiên, đây chỉ là lịch sử, không phải là chuyện xưa, chuyện xưa chú ý sự khởi đầu và kết thúc, mà lịch sử...hầu hết mọi người đều bỏ cuộc sau khi đạt đến bước thứ chín mươi chín, ta hiểu ngươi.” “Chúng ta có thể đưa người và đồng bản của ngươi trở về để tận hưởng những ngày cuối cùng, có lẽ Alpha sẽ xem xét buông tha các ngươi, gã có lẽ sẽ hoài niệm những người đã từng phản kháng
đó?” “Tên gia hoả này rất thích làm loại chuyện này, nuôi nhốt những con vật nhỏ không thể đánh bại gã, hahahahahaha...” Phép khích tướng là vô dụng đối với Bạch Vụ, Bạch Vụ rất rõ ràng lựa chọn mình làm ra có nghĩa là cái gì. Quy Tắc Chi Tâm cũng nhìn ra điểm này. Nó không có giễu cợt Bạch Vụ, mà chỉ để Bạch Vụ nhìn thấy một hình ảnh trong tương lai.
Nó đã từng để cho Bạch Vụ chứng kiến thế giới méo mó, hoặc là thông qua ngôn ngữ, nó tin tưởng Bạch Vụ đã hiểu thế giới kia có bao nhiêu đáng sợ. Thứ hiện tại nó muốn cho Bạch Vụ nhìn thấy, là một thế giới khác, thế giới này vô cùng chân thật, chân thật đến nỗi dường như là tương lai sau khi hắn đưa ra lựa chọn. “Chúng ta sẽ không bắt buộc ngươi, bởi vì chúng ta rất rõ ràng, so với người, vị đồng bọn kia của người càng giống một vị anh hùng hơn, nhưng ta vẫn hi vọng...ngươi sẽ nhìn thấy hình ảnh này.”
Cát vàng bị thổi bay trong nháy mắt, Bạch Vụ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách. Cảnh tượng xung quanh nổi lên gợn sóng, và khi gợn sóng được làm phẳng đi...hắn đã bước vào
một thế giới khác do Quy Tắc Chi Tâm sáng tạo. Trong trường trung học thành phố Bách Xuyên, truyền đến tiếng đọc sách văng vẳng. Trên đường phố bên ngoài khuôn viên trường, thỉnh thoảng có xe cộ qua lại, các cửa hàng trên phố học phủ đều làm ăn phát đạt. Hơi nước trắng xóa bốc ra từ quán bánh bao, trẻ con và nhân viên văn phòng xếp hàng dài mua đồ ăn sáng. Thành phố Bách Xuyên có hơi đông đúc trong giờ cao điểm, nhưng thời tiết lúc 7 giờ có thể xoa dịu
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây