Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1853: Về con số 0

Chương Trước Chương Tiếp

Thời gian đếm ngược kết thúc. Ánh đèn bên trong tàu điện ngầm lờ mờ. Cả tòa thành phố rơi vào bất động. Trong một thời gian dài, không một ai trong thành phố này phát ra tiếng động. Có người hoang mang, có người kinh hỉ, cũng có người thống khổ. “Tại sao thân phận của ta không có đổi?” “Tại sao ta vẫn nhớ rõ những vật kia! Đáng giận! Ta không muốn làm con của người khác nữa!” “Chẳng lẽ ta vẫn phải làm vợ của lão già kia?” Thậm chí có người nghĩ tới một ít sự tình rất buồn nôn, trực tiếp nôn mửa. Bọn họ đa số là những người không hài lòng với tình trạng hiện tại của mình.

Có người còn trẻ đẹp nhưng lại bị phân phối lấy chồng ngoài bảy mươi. Một số người rõ ràng đang ở thời kỳ tráng niên, lại phải trở thành con cái của người khác.

Đương nhiên, cũng có không ít người rất cao hứng. Bọn họ cười vui vẻ, cho rằng mình vẫn còn là thân phận mà mình hài lòng kia. “Thật tuyệt, công ty này vẫn là của ta!” “Nàng vẫn là vợ của ta, ha ha ha ha ha ha ha..” “Tối thiểu là không có chuyển thành thân phận tồi tệ hơn, cũng không tệ” Mọi người trong tàu điện ngầm đều có những tâm tình khác nhau. Nguyễn Thanh Vận cúi đầu, nghĩ rằng mình sẽ trở lại nhà hàng đó một lần nữa? Dường như cũng không có cái gì không tốt. Nàng có cảm tình đối với chỗ đó, cũng luôn dụng tấm sắm vai thân phận của mình. Chỉ là nàng nghĩ khác với những người khác. Một số ít người kỳ thật cũng nhận thấy, thời gian đếm ngược đã không còn. Khi thời gian đếm ngược trước đó kết thúc, sẽ có thời gian đếm ngược mới bắt đầu, bình thường mà nói chính là như vậy. Nhưng lần này thì khác, không có khởi đầu mới.

Trong mắt tất cả mọi người không còn có thời gian đếm ngược. Nguyễn Thanh Vân bỗng nhiên nghĩ tới một người...Ngũ Cửu. Trong lịch sử không có người nào dám đánh và bắt cóc người tự do, Ngũ Cửu làm như vậy, liệu có phải là cũng cải biến một ít sự tình khác? Loại chuyện này thật sự có thể làm được sao? Người nam nhân kia...nhìn không cao, lại có thể làm được chuyện như vậy? “Ta vẫn cho rằng, có thể làm ra lựa chọn mới là nhân loại, bằng không chỉ là nô lệ của sự tuân theo mù quáng.” Câu nói lúc Ngũ Cửu rời đi kia, một lần nữa vang lên bên tai Nguyễn Thanh Vân, tiếng tim đập của nàng...có chút nhanh. “Ta không muốn lại làm con của người khác nữa!” “Ta cũng không muốn lãng phí thanh xuân ở trên người một ông già sắp chết!” “Ta không muốn!” Một số người hét lên những suy nghĩ trong lòng của họ, dần dần, loại phản kháng này lây lan như một loại bệnh lây truyền từ người sang người.

Mọi người đều trút bỏ sự bất mãn. Những người còn lại hài lòng với thân phận hiện tại, cũng không dám trách móc. Bởi vì rất nhanh...đã có người nhận thấy không đúng. “Ai cho phép bọn họ nghĩ như vậy?” “Ai cho phép bọn họ nói ra như vậy?” “Làm sao bọn họ có thể biểu đạt ra phản kháng đối với quy tắc?” Những ý niệm cùng với nghi ngờ này xuất hiện ở trong lòng của mỗi người. Vì vậy rất nhanh, mọi người lại rơi vào trầm mặc. Bọn họ kinh ngạc phát hiện ra, cầm cố trên tư tưởng...được giải trừ. Bọn họ có thể tùy ý biểu đạt sự bất mãn, trong nội tâm sẽ không sinh ra bất kỳ cảm giác tội ác nào. Bọn họ không có được thân phận mới, nhưng phảng phất như...cũng không thuộc về thân phận cũ. Trong chớp mắt, cảm giác mê mang to lớn ập tới. Mỗi người đều sinh ra hoang mang, chẳng lẽ quy tắc tồn tại đã lâu tại tòa thành phố này..lại bị phá võ?


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)