Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1847: Đánh mất một thứ gì đó

Chương Trước Chương Tiếp

Khi hai cha con ngồi xổm trong phòng và chơi trò chơi với bộ điều khiển, Bạch Viễn nói: “Hãy ôm sức tưởng tượng hoang đường đối với tương lai.” Vào thời điểm tra tấn chính mình, Bạch Viễn nói: “Hãy để cho đau đớn khiến cho người trở nên thanh tỉnh, để cho hoàn cảnh tàn khốc giao phó cho ngươi mạch suy nghĩ rõ ràng hơn” Khi cận kề cái chết, y ở trên giường bệnh nói: “Tử vong chỉ là sự khởi đầu của hành trình tiếp theo” Bạch Vụ ghê tởm Bạch Viễn, nhưng mọi thứ về Bạch Viễn đều để lại ấn tượng sâu sắc cho Bạch Vụ. Khiến cho Bạch Vụ trở thành Bạch Vụ, vẫn luôn là Bạch Viễn. Nhưng bây giờ, Bạch Viễn dường như muốn tháo gỡ một nút thắt nào đó: “Được rồi, ta đã hoàn thành những gì cần nói, kế tiếp, ta sẽ sửa chữa một ít đồ vật, ta đề cập đến

mảnh vỡ Mãn Nguyệt, là vì nó dùng hình thái linh hồn cầm tù chấp niệm của người ở trong thế giới nội tâm của ngươi.”

“Nhưng người, là không thể có được hai cái linh hồn, chỉ khi ta không còn là chấp niệm của ngươi, ta mới có thể trở lại nơi mà lẽ ra ta nên xuất hiện.” “Cuộc hành trình của chúng ta đã kết thúc, ta thiếu nợ mẹ con các ngươi, nhưng ta cũng mang cho các ngươi đồ vật chưa từng có, mọi người huề nhau.” “Cuộc hành trình tiếp theo, không cần ta, ta sắp đi chứng kiến một chiến trường thú vị khác.” Bạch Viễn vẫn luôn nghiêm túc, rốt cục cũng khôi phục lại nụ cười mê người ngày xưa. Trong nội tâm của Bạch Vụ lại nhấc lên gợn sóng to lớn. Hắn vẫn cho rằng mình và Bạch Viễn nên là đối lập, hắn có thể vĩnh viễn đối lập với Bạch Viễn. Nhưng bây giờ, dường như mọi thứ đã trở nên không cần thiết. “Ngươi muốn đi đâu?” Bạch Viễn cũng không có giấu diếm: “Ngươi đang tiếp xúc với ngọn nguồn thực sự của méo mó, nhưng đối với ta mà nói, ngọn nguồn méo mó vẫn luôn là quái vật trong Toà Tháp. Hiện giờ khi người đang tìm kiếm bí ẩn của giếng, chắc hẳn trong thế giới thực, cũng sẽ có một trận chiến lớn.” “Ta cần nhanh chóng về xem.” “Nhưng người đã chết, ngươi không có thân thể..” Bạch Vụ nói ra điểm mấu chốt.

Bạch Viễn bày ra thủ thế giữ im lặng: “Xuyt, ta đã tiết lộ nhiều trò ảo thuật cho ngươi rồi, đây là trò ảo thuật cuối cùng, hãy để cho ta giữ lại một chút hồi hộp.” Bạch Vụ đoán không ra. Bạch Viễn vẫn luôn là Bạch Viễn, là người ưu tú nhất thời đại trước, có người mạnh mẽ hơn y, cũng có người càng giống anh hùng hơn so với y. Thậm chí so với các K khác, lựa chọn cuối cùng của y cũng càng giống như người nhu nhược... Nhưng kỳ quái là, y giống như Bạch Vụ hiện giờ vậy, Bạch Vụ là tiêu điểm của tất cả mọi người. Ở thời đại trước, mọi người luôn xem Bạch Viễn là tiêu điểm. “Có lẽ chúng ta còn có thể lại gặp nhau, đến lúc đó, liền không còn là thế giới nội tâm.” “Cho nên, ta liền đơn phương tuyên bố, hai cha con chúng ta hòa giải nhé? Dù sao cũng có thể là kết cục bết bát hơn, chúng ta sẽ vĩnh viễn không gặp lại” Đây là câu nói cuối cùng của Bạch Viễn, sau câu nói này, Bạch Vụ mở hai mắt ra.

Hắn không để ý đến những sinh mệnh máy móc vô cùng kính nể hắn xung quanh, chỉ cảm thấy... Chính mình dường như đã đánh mất một thứ gì đó.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)