Y rõ ràng là một người mới vừa gia nhập vào thành phố này cơ mà? Rõ ràng là đối phương tới vì chủ nhà hàng chính mình, lúc này, chỉ cần giống như các bồi bàn khác vậy, trốn ở trong góc phòng lộ ra vẻ mặt sợ hãi là được rồi. Tại sao lại muốn xen vào việc của người khác chứ? Nguyễn Thanh Vân không biết là trách cứ chính mình hay là trách cứ Ngũ Cửu, trong đầu không ngừng lặp lại câu nói cuối cùng của Ngũ Cửu kia. “Chỉ những người có thể đưa ra lựa chọn mới là nhân loại, bằng không cũng chỉ là nô lệ của sự tuân theo mù quáng.” Cái gọi là lựa chọn, ở trong dạng thành phố này, thật sự là một loại xa xỉ. Nhưng hết lần này tới lần khác Cốc Thanh Ngọc lại có thể dễ dàng thoát khỏi trói buộc thân phận. Vào trước một ngày thay đổi thân phận, vứt bỏ thân phận trước mắt, đây là lựa chọn của y sao?
Người nam nhân này, rốt cuộc là một người như thế nào? Đắc tội người tự do..y sẽ ở trong thành phố này, trải qua điều gì? Sau này mình còn có thể gặp lại y sao?
Ở một chỗ khác thành phố Bách Xuyên Trong một tòa nhà văn phòng cao cấp, Bạch Vụ nhìn một nhóm người già, trẻ em hoặc thiếu niên và nữ sinh được cho là học sinh cấp hai đang đi lại trong bộ quần áo công sở, cảm thấy ngày hôm nay có chút nhàm chán. Đương nhiên, Bạch Vụ vẫn sắm vai thân phận của mình một cách hoàn hảo. Trên thực tế, hắn có thể tùy ý nhảy ra khỏi thân phận của mình, chẳng qua tạm thời không có manh mối, Bạch Vụ quyết định làm một “người bị trói chặt bởi thân phận” trước. Ở bên trong quy tắc trò chơi, tìm được một ít tin tức có thể phá cục. Bạch Vụ lúc này, kỳ thật rất giống Ngũ Cửu, có vẻ rất có nguyên tắc và kỷ luật trong công việc của mình.
Mà đổi thành Ngũ Cửu, cũng rất tương tự Bạch Vụ. Chỉ là Bạch Vụ cũng không biết trong góc kia đã xảy ra chuyện gì. Hắn hiện tại, là một diễn viên. Dù thiếu kinh nghiệm đóng vai chồng, nhưng Bạch Vụ dường như là một bậc thầy khi đóng vai nhân viên, hành khách và thậm chí là nhiều vai khác. Đi đến công ty một ngày, cũng giải quyết việc của thủ trưởng rất tốt, đồng thời hoàn thành sớm nhiệm vụ, hơn nữa còn chủ động làm thêm giờ. Những công việc này đối với Bạch Vụ mà nói là quá nhẹ nhõm, lợi dụng lúc làm việc, Bạch Vụ đã tìm hiểu rất nhiều tình huống về thành phố. Ví dụ, mọi người đều bị ràng buộc bởi thân phận, chẳng hạn như quy tắc thay đổi thân phận, chẳng hạn như những người tự do. Tiến công chiếm đóng một chỗ, đầu tiên phải rõ ràng chỗ này, Bạch Vụ trong thời gian làm việc, xem như đã tìm ra quy tắc trò chơi. Lực chú ý hiện tại của hắn, đặt ở trên một chuyện khác -- chuyện lạ đô thị. Còn hơn mười phút nữa mới hết giờ làm thêm, lúc này Bạch Vụ đang duyệt web đọc tin tức.
“Quái Kiểm Thực Nhân Ma, còn có thú cưng cắn người...Thực Nhân Mã sẽ chuyên môn ăn thịt bạn bè của người khác, đồng thời sẽ mọc ra khuôn mặt.” “Mà thú cưng cắn người, quả thật giống như thú cưng phát điên tập thể vậy.” “Đây là do thân phận dẫn đến sao? Chưa hẳn...” “Có lẽ trong toà thành phố này, không phải là chỉ có một vị Cố nhân biến dạng trầm trọng.” Giữ lại được ký ức, khiến cho Bạch Vụ xác định được, những người hắn gặp ở tầng 5 thế giới Giếng đều là những người hắn đã gặp trong quá khứ. Chỉ chẳng qua những người này, hoặc là một ít quy tắc, bị méo mó trầm trọng. “Đan Đức, Tiểu Kinh” Sau một phán đoán đơn giản, Bạch Vụ đã đưa ra kết luận. “Quái Kiểm Thực Nhận Ma...có lẽ là Đan Đức” Ở giữa Đan Đức cùng với Bạch Tiểu Vũ có một mối ràng buộc khó giải thích. Quái vật ăn thịt người, có tâm lý vui đùa và ghê tởm mọi người, khi còn là nhân loại, đã bị Gia ẩn làm cho lệch lạc. Hoặc là nói gã vốn dĩ rất tà ác, bị Gia ẩn giải phóng sự tà ác trong nội tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây