Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1829: Đánh

Chương Trước Chương Tiếp

loại vũ khí. Tòa thành phố này có rất nhiều người có chuỗi sức mạnh cường đại, cũng có rất nhiều Ác Đọa có thực lực kinh khủng. Nhưng đều bị quy tắc áp chế, cho nên người tự do không cần vũ lực gì. Bọn họ muốn khi dễ ai, liền có thể khi dễ người đó. Tình huống trước mắt, đích xác khiến cho một đám người tự do vô cùng kinh ngạc. Nguyễn Thanh Vân nhìn về phía Ngũ Cửu, dựa theo đạo lý mà nói, nàng hẳn là hoang mang đối với phản ứng của Ngũ Cửu, đồng thời lập tức yêu cầu Ngũ Cửu nhận lỗi. Đây không phải là cách để có được ánh đèn sân khấu, dù muốn thể hiện sức mạnh của một người đàn ông thì cũng phải nhìn thời điểm. Nàng nên trách cứ Ngũ Cửu ngay lập tức. Nhưng cảm giác tín nhiệm nổi lên ở trong lòng kia, lại làm cho nàng sinh lòng chần chờ... Phảng phất như người này, thật sự có thể hóa giải nguy cơ trước mắt. Người tự do lang thang trong thành phố này, là cơn ác mộng của những người sở hữu thân phận. Đương nhiên, họ cũng thỉnh thoảng làm những điều tốt, ví dụ như để cho thân phận nào đó thuận

lợi hoàn thành các loại sự tình. Loại thời điểm này rất ít, ở sâu trong nội tâm con người, đều có dục vọng phá huỷ. Nó bị đè nén bởi ý thức đạo đức của con người, nhưng nếu một ngày nào đó, con người có được tự do tuyệt đối, thì thứ đạo đức ràng buộc một bộ phận tự do cũng sẽ bị ném bỏ.

Nhóm người tự do này đi tới đây, chính là để phá huỷ. Bọn họ muốn chính là phá huỷ sự cố gắng của những người sắm vai tốt thân phận này, cho dù tòa thành phố này vốn dĩ không hữu hảo đối với những người này. Mà người tự do sẽ không gặp phải bất kỳ sự phản kháng nào, vào thời điểm mỗi người nhìn thấy người tự do, trong nội tâm sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi cùng với thần phục trời sinh. Đây là quy tắc thành phố. Nhưng tại sao... Trong mắt người lùn không có nửa điểm sợ hãi cùng với thần phục? Thậm chí không có phẫn nộ và tuyệt vọng? Ánh mắt của Ngũ Cửu sắc bén như kiếm, không giận tự uy. Nhưng y đích xác không có cảm giác phẫn nộ.

Những người mặc áo choàng trắng đeo mặt nạ cầm gậy, đao, cửa điện, dây xích này, theo Ngũ Cửu, chỉ là một đám tiểu quỷ bất nhập lưu. Người tự do chưa từng nhìn thấy ánh mắt khiêu khích như vậy, loại ánh mắt bình tĩnh này theo bọn họ, chính là một loại giễu cợt. Gã quyết định vung dây xích! Gã cưỡng ép vượt qua nỗi sợ hãi do ánh mắt đó khơi dậy, rõ ràng trong nội tâm cảm thấy nguy hiểm, lại vẫn nguyện ý tin tưởng, trong thành phố này, không có ai có thể không tuân thủ quy tắc! Răng rắc! Dây xích bị Ngũ Cửu dùng lực lượng kinh khủng bóp nát. Một màn này chấn nhiếp người tự do vung dây xích. Ngũ Cửu vẫn là câu nói kia: “Các ngươi làm hỏng đồ vật, dọa chạy khách nhận, trả tiền bồi thường, rời đi.” “Bồi thường con mẹ ngươi!“. Một người tự do khác vẫn không tin tà, gã suy đoán nam nhân vóc dáng nhỏ có thể tự bảo vệ mình, nhưng không có khả năng tổn thương bọn họ.

Vì vậy gã không có lựa chọn đối phó Ngũ Cửu, mà là cầm cưa điện trong tay, nhắm vào Nguyễn Thanh Vân đang dựa vào ở trên tường. Nguyễn Thanh Vân nhìn thấy một màn này, vô cùng sợ hãi, nàng kỳ thật có thể tránh né. Thân thể cũng không thể kiểm soát, nhưng trong đầu có một loại thanh âm đang nói cho nàng biết, người tự do có thể làm mọi sự tình đối với nàng. Vào giờ khắc này, Ngũ Cửu vẫn luôn bình tĩnh rốt cục cũng hiện ra một tia lửa giận. Cửa điện cũng không có đụng trúng Nguyễn Thanh Vân, ngược lại là thân thể của người tự do, bay ngược ra xa mấy mét. Ngũ Cửu tin chắc rằng, đối phương là muốn giết chết Nguyễn Thanh Vân, cho nên không nương tay nữa. Y càng chán ghét đối với những người này: “Hành vi vừa rồi không thể giải quyết bằng cách bồi thường. Các ngươi phải trả giá đắt” Bồi bàn trong tiệm kinh ngạc. Nguyễn Thanh Vân cũng bất khả tư nghị nhìn Ngũ Cửu, liền ngay cả người tự do khác cũng đều không nghĩ tới, sẽ có một màn như vậy.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)