1186 chū Nhưng bây giờ thì khác... Bạch Vụ trước khi đi, không có hôn Yến Cửu, cũng sẽ không chịu bất kỳ trừng phạt nào. Nhưng hắn cảm thấy mọi thứ trở nên đáng sợ hơn. “Trong trang viên, mặc dù mọi thứ đều là bắt buộc, những mâu thuẫn trong nội tâm là chân thật.” “Nhưng bây giờ...nội tâm của ta hoàn toàn không mâu thuẫn, thậm chí còn cảm thấy lẽ ra nên như vậy...” Hiện giờ Bạch Vụ đã có tinh thần lực cường đại, trong cơ thể thậm chí còn có một tồn tại tinh thần lực trần nhà. Dù là như thế, hắn vẫn cảm thấy mình thay đổi một cách vô tri vô giác tiếp nhận loại thiết lập này, cho nên có thể tưởng tượng được...những người khác e rằng đã hoàn toàn bị thôi miên. Không cần trừng phạt, đi vào tòa thành phố này, thân phận, quan hệ xã giao của bọn họ đều đã
này cũng không kỳ quái. Ngược lại là Bạch Vụ, rất để ý những Ác Đọa này, vì sao nhiều như vậy đều là không trọn vẹn. Sau khi tiến vào xe, Bạch Vụ nói địa chỉ một cách rất tự nhiên, tài xế taxi ngáp dài nói với giọng điệu cực kỳ mệt mỏi: “ĐưỢC...ngài hãy ngồi cho vững.” Giọng nói quen thuộc này, lại là Trịnh Nhạc.
Bạch Vụ sững sờ, mọi thứ thực sự giống trong ký ức của Chu Trạch Thủy. Yến Cửu là vợ của mình, Trịnh Nhạc trở thành tài xế taxi. Vậy có phải hay không kế tiếp còn có Lâm Vô Nhu hình tượng đại sứ? Chỉ là chưa kịp độc miệng quá nhiều, Bạch Vụ liền phát hiện ra chỗ không đúng. Trịnh Nhạc đạp mạnh chân ga, một mực đạp lên không có nhả ra, tốc độ xe không ngừng tăng nhanh. Mà theo đi ra khỏi chung cư, xe cộ trên đường cũng càng ngày càng nhiều. Mỗi một chiếc xe...đều đi với tốc độ cao nhất! Bằng vào động thái thị giác của Bạch Vụ hiện giờ, cho dù những chiếc xe này có chạy hết tốc lực, Ở trong mắt hắn, so với đứng yên tại chỗ cũng không khác mấy.
Nhưng điều đó không có nghĩa là những gì đang xảy ra hiện tại không đáng quan tâm. “Này...sao ngươi không thử lái xe chậm hơn?” Trịnh Nhạc không có trả lời Bạch Vụ, bởi vì Trịnh Nhạc chân tuy đạp trên chân ga, người lại sắp ghé vào trên tay lái. Y...ngủ rồi. Không hổ là Trịnh Nhạc, người này luôn ở trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, quầng thâm dưới mắt có thể treo hai quả dưa hấu. Nhưng có thể ngủ vào lúc mấu chốt này, Bạch Vụ quả thực không nghĩ tới. Mà thông qua cửa sổ xe, loại chuyện kỳ lạ này không chỉ có Trịnh Nhạc, còn có một đứa trẻ còn quá nhỏ không thể cầm vô lăng lái xe, hơn nữa còn ngậm núm ti giả trong miệng, gặp quỷ rồi, ở trong loại tình huống này, đứa trẻ này làm sao giẫm chân ga! Cũng có những người đeo kính đọc sách lái xe, và biểu cảm của những hành khách rất chân thật...lại cũng rất kỳ quái. Bạch Vụ có thể nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt của những hành khách này. Những lựa chọn của hành khách là thắt dây an toàn và chờ chết.
Đúng là ngồi chờ chết, ở trong dạng hoàn cảnh giao thông này, lái xe trong sự mệt mỏi, con nít lái xe, mắt cận...không xảy ra tai nạn giao thông nghiêm trọng mới là lạ. Nhưng hết lần này tới lần khác, một khi những hành khách này lên xe...giống như là tiếp nhận thiết lập của hành khách, thắt dây an toàn liền ngồi yên. Rõ ràng là đang sợ chết khiếp, nhưng lại không hét lên... Như thể đang đi trên một chiếc xe rất bình thường. Vậy là trên cầu vượt, một vụ tai nạn giao thông đã xảy ra. Trong hàng loạt vụ tai nạn giao thông xảy ra, và một vụ tai nạn giao thông lớn xảy ra tại cầu vượt. Vô số tài xế, hành khách, nhân loại, Ác Đoạ bị ngã văng ra xa mấy chục mét trong vụ va chạm. Bạch Vụ cho rằng đây là cảnh tượng chỉ có thể thấy ở San Andreas hay Los Santos...không ngờ lại được xem phiên bản trực tiếp ở nơi này. Chiếc xe của Trịnh Nhạc bị va đập và biến dạng. Mặt mũi của Trịnh Nhạc tràn đầy máu tươi, nhìn kính xe vỡ nát, lau vết máu trên mặt, ngáp một cái, lại ngủ tiếp. Bạch Vụ không thể không nhìn trang giấy trên đỉnh đầu, hy vọng có thể đạt được một ít giải thích
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây