Chỉ là lần này khác với lúc trước. Lúc trước Bạch Vụ là vì liều mạng, mang theo một ít thành phần lừa dối. Nhưng hiện tại, trong nội tâm Bạch Vụ, Hồng Ân thật sự là một người trọng yếu, một người đáng cho Bạch Vụ cứu rỗi. Mà Hồng Ân, có lẽ sẽ mang đến một ít tin tức mấu chốt cho Bạch Vụ. “Ta đang cười, thế giới tuy càng méo mó hơn, nhưng người vẫn là ngươi, Hồng Ân” Trong phòng hồ sơ, Ngũ Cửu đối chiến cùng với hoá thân Oán Khí Hóa Hình, dần dần nhìn xảy ra bản chất của sự tình. Mà bên trong phòng hồ sơ, Bạch Vụ cũng bắt đầu tiếp xúc cùng với Hồng Ân. Tựa như lần đầu tiên thăm dò vậy, vào thời điểm bước vào bệnh viện này, bọn họ sẽ gặp nhau. Trong kết giới oán khí trắng đen, vô số oán niệm hội tụ thành bóng bay, thế nhưng cũng không có
thiếu nữ mặc váy đỏ. Chỉ có bản thể bóng bay. Bạch Vụ nhìn thân thể méo mó nặng nề của Hồng Ân, ở sâu trong nội tâm cảm thấy đáng thương cho cô bé này: “Ta một mực tự hỏi, thế giới này có phải là thế giới không có ta hay không, ta đã chết ở trong đường cống ngầm” “Nhưng mặc kệ có ta hay không, trong bệnh viện tâm thần số 9, cũng không nên có bệnh nhân ngoại trừ người cùng với Lợi Á” Kỳ thật còn có vài con cá tạp...nhưng những con cá tạp này đều là loại không có trí tuệ. “Cho nên vào thời điểm nhìn thấy bệnh nhân thứ nhất, ta liền cho rằng...những người này không phải là tồn tại chân thật, mà là oán niệm thể.” Nếu có Phổ Lôi Nhãn, Bạch Vụ liền không cần suy đoán, trực tiếp có thể thấy được những chuyện này. Nhưng hiện giờ đã không còn Phổ Lôi Nhãn, hắn cũng chỉ có thể đưa ra những giả thiết táo bạo, không cần tang chứng vật chứng.
“Ngươi đã từng có một người bà, bà ấy sẽ rất nghiêm túc chải tóc cho ngươi.” “Ngươi cũng đã mơ tưởng về cuộc sống bên ngoài, nhưng không có ai mang ngươi đi.” “Ngươi không thể rời khỏi bệnh viện này” “Thời gian quá lâu, sự tuyệt vọng đối với thế giới, cùng với thế giới vốn đã bị bóp méo nghiêm trọng, bắt đầu khiến cho người mất đi bản tính.” “Ngươi quá cô độc, dùng oán khí cường đại mô phỏng ra từng bệnh nhân ở trong bệnh viện ngày xưa.”
Bạch Vụ suy đoán, đây đích xác là chân tướng của bệnh viện này. Hồng Ân càng lúc càng khó hiểu, tại sao người này lại rõ ràng tất cả những chuyện này. Bạch Vụ nói: “Ta sẽ không ra tay với người, bởi vì ta tin tưởng, thậm chí đến thế giới này, chúng ta vẫn sẽ trở thành bạn bè tốt.” “Ngươi nói dối!” Rất nhiều loại thanh ẩm hỗn hợp cùng một chỗ, không nghe ra được có thanh âm của Hồng Ân hay không. Trong kết giới oán khí, thân thể Vốn dĩ méo mó kia đột nhiên biến lớn. Phảng phất như bao trùm toàn bộ không gian.
Bạch Vụ giống như đặt mình ở giữa quả bóng bay to lớn kia. Đưa mắt nhìn xung quanh, toàn bộ đều là đôi mắt. Trong thiên địa trải rộng các loại đôi mắt, những đôi mắt này dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Bạch Vụ. Bạch Vụ lớn tiếng nói: “Ở trong thế giới của ta, ngươi cuối cùng sẽ chiến thắng oán niệm của những bệnh nhân ngày xưa, khống chế chúng! Ngươi mặc váy đỏ, tuy không thích ở chung, nhưng tất cả mọi người đều thích ngươi!” “Hồng Ân! Thế giới này có lẽ trước kia không có Bạch Vụ, nhưng hiện tại có! Ngươi sẽ không lại có độc một mình! Ta tin tưởng mặc kệ thế giới méo mó như thế nào, nó cũng đều không có ăn mòn mất bản tính của ngươi!” Mỗi một đôi mắt đều bao hàm tinh thần lực kinh khủng, Hồng Ân trong cái thế giới này, đã hoàn toàn khác so với thế giới thực. Trình độ biến dạng của nàng quá cao, là người méo mó nhiều nhất trong số những Ác Đoạ mà Bạch Vụ từng thấy. Vô SỐ oán khí hội tụ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây