May mà, Bạch Vụ cuối cùng vẫn đã chắp vá hoàn thành cuộn tranh. Tốn ba tiếng đồng hồ. Chắp vá xong cuộn tranh, Ngũ Cửu nhìn hoa văn trên cuộn tranh chỉ cảm thấy hỗn loạn, nhưng nó cũng có một ý nghĩa ngụ ngôn nào đó. “Đã xong rồi sao?” “Ừ, theo miêu tả trong điển tịch mà ta đã đọc trước đó, kế tiếp, kỳ thật chỉ cần đi đến tầng dưới chót nhất, lợi dụng Thất Nguyên Tội cùng với ghép hình, là liền có thể mở ra tấm bia đá tầng dưới cùng kia, tiến vào tầng 5” Ở trong quá trình Bạch Vụ chế tạo Thất Nguyên Tội, Bạo Quân cũng đọc các loại sách vở. Xem như bổ túc không ít đồ vật cho Bạch Vụ. “Ngươi dự định đi đến tầng 5 một mình?” Ngũ Cửu bỗng nhiên chuyển giọng.
“Ách...ta cảm thấy Phó Đoàn Trưởng ở lại đây thì vẫn tốt hơn” Ngón trỏ của Bạch Vụ nhẹ nhàng gãi thái dương. “Ta cự tuyệt” Ngũ Cửu lộ ra thần sắc nghiêm túc. “Tuy Bạo Quân có thể ngăn chặn Tỉnh Ngũ...nhưng Phó Đoàn Trưởng, tốt hơn hết là người không nên rời khỏi đây, đúng không? Ngươi thế nhưng là trụ cột của mọi người” Lời nói của Bạch Vụ kỳ thật có đạo lý nhất định. Bạch Vụ cũng có tư tâm của riêng mình. Tầng 5 có lẽ vô cùng hung hiểm, và nó có thể hoàn toàn khác với tất cả các cuộc mạo hiểm trước
dó.
Có lẽ quyền chủ động hoàn toàn không ở trên người mình. Trực giác của hắn là mãnh liệt như thế, nhận định muốn chấm dứt méo mó, sẽ hãm vào kiếp số trước đó chưa từng có. Mà trực giác của Bạch Vụ, chưa từng có phạm sai lầm. “Trực giác của ta rất chuẩn, tình huống lần này có khả năng rất khác biệt, có lẽ khảo nghiệm ở tầng 5, coi như là ta cũng không nắm chắc ứng đối, ta không biết ý chí thế giới Giếng, sẽ đối phó
với chúng ta như thế nào.” Nếu như nói Tiền Nhất Tâm là ý chí thế giới, có thể thể hiện ra lực lượng khiến cho tất cả mọi người, bao gồm Alpha cùng với người sáng tạo Tòa Tháp cũng đều theo không kịp... Như vậy ý chí thế giới Giếng, có lẽ là tồn tại duy nhất có thể chống lại loại lực lượng này. Tồn tại như vậy, nếu là địch nhân, nên ứng đối như thế nào? Hắn sợ hãi không thể bảo hộ được Phó Đoàn Trưởng. Nhưng Ngũ Cửu cũng càng thêm kiên định: “Ta vẫn là thủ trưởng của ngươi chứ?” “Vẫn, ngươi vĩnh viễn là Phó Đoàn Trưởng của ta.” “Vậy hãy nghe ta, Bạch Vụ, ở trong sự miêu tả của ngươi, thực lực của địch nhân đã là cấp bậc không thể chiến thắng, vậy đại biểu cần dùng trí. Xác thực, ta không có biện pháp cho ngươi bất kỳ trợ giúp nào ở phương diện này...nhưng người sẽ cần ta.” “Thế nhưng trực giác của ta...lần này thật sự rất nguy hiểm.” Bạch Vụ lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt của Ngũ Cửu kiên định như thế. Hắn đã có một chút ý tứ thỏa hiệp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây