“Những năm gần đây, ta cùng với bằng hữu của ta...ừm, không thể gọi là bằng hữu, ta cùng với
đồng bọn hợp tác của ta, vẫn luôn một mực quan sát hắn.” “Chúng ta chế định rất nhiều kế hoạch, những kế hoạch này tạm thời bị thay đổi vì sự ra đời của tiểu Bạch, biến thành một kế hoạch không ổn định lắm nhưng có mức trần cao hơn.” “Cái chết của tiểu Bạch, xem như kế hoạch này chính thức bắt đầu“. “Nói đến đây, ngươi hẳn là đã hiểu rồi đúng không? Bạch Vụ là ta giết, ở trong ngăn kéo tủ TV của ta có bằng chứng, bởi vì giết chết tiểu Bạch, ta đã để lại một lá bài poker ở hiện trường.” “Ta cố ý không giấu dấu vân tay của mình trên lá bài poker đó, mà lá bài poker trong ngăn kéo tủ TV, sẽ chứng minh cho người thấy những gì ta nói là sự thật“. “Có phải hay không cảm thấy sởn tóc gáy? Sợ hãi? Ta đã xử lý rất nhiều thi thể ở bãi rác, những chuyện này ta đã từng nói với người, nhưng người không tin.” “Có đôi khi ta cũng rất nghi hoặc, nhân loại khó mà phân biệt được đâu là thật giả. Liền ngay cả
tiểu Bạch cũng vậy.” Hoắc Đức nổi da gà lên. “Mẹ kiếp!” Nhớ lại vẻ mặt tên tiểu tử này khi nói bãi rác là để tiện cho việc xử lý thi thể, nhớ lại loại bình tĩnh kia...y bỗng nhiên muốn nôn mửa. “Đúng rồi, lý do tại sao ta nói với người điều này là hy vọng rằng hành động của ta có thể để lại dấu vết, nếu...nếu ta thất bại, tương lai có người đi tới đây, có lẽ cũng có thể biết, đã từng có người phản kháng.” “Ta đoán người nhất định rất hoang mang, dùng cách nói của ngươi, chính là phản kháng cái trứng chim a.” “Cho nên nếu bây giờ người rời đi, ta cũng có thể hiểu được, nhưng với sự hiểu biết của ta về ngươi, ngươi hẳn là vẫn sẽ tiếp tục xem tiếp.” “Dù sao, manh mối của năm vạn khối tiền đều ẩn chứa trong nội dung phía sau, cho nên Hoắc Đức, ta sẽ kể cho người nghe một câu chuyện xưa.”
Hoắc Đức là một người lương thiện.
Nghèo khó và lương thiện là không thể tách rời, tuy là người lỗ mãng, nhưng Hoắc Đức cũng không dám làm những điều vi phạm pháp luật. Vì vậy, những cuộc sống bất lương đó không liên quan gì đến việc y nghèo. Năm vạn khối tiền, đối với Hoắc Đức mà nói không phải là số lượng nhỏ. Nghe tên tiểu tử kia khoe khoang, liền có thể cầm được năm vạn khối tiền, chuyện tốt này có thể bỏ qua sao? Hoắc Đức tiếp tục nhìn xuống. “Chuyện xưa kế tiếp, là một câu chuyện tưởng như huyễn hoặc nhưng lại rất chân thực.” “Ngươi có nghĩ tới hay không, địa phương người sinh sống, kỳ thật một mực rất méo mó? Thị trấn nhỏ ngoài bãi rác này, là một nơi méo mó.” “Toàn bộ thế giới này đều là bình thường, nhưng duy chỉ có thị trấn nhỏ này là không bình thường. Vị trí mắt trận, tưởng chừng là bình thường, nhưng thực chất nó lại ẩn chứa những điều méo mó
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây