Ở bên kia cánh cửa, cũng không có gì bất thường. Cũng không có đồ vật tà ác nào đủ để khiến cho Bạch Vụ khiếp sợ. Khi cánh cửa được mở ra, Bạch Vụ nhìn thấy thứ trông giống như một thư viện to lớn. Ở đây cất giấu mấy vạn cuốn sách, trong tòa nhà hình cầu này, tất cả các bức tường đều là giá sách, ở giữa tòa nhà quả cầu to lớn có một con đường uốn lượn hình xoắn ốc. Con đường này có thể so với toà thành phố 8D nào đó, mà ngay cả những người lái xe kỳ cựu trong thành phố cũng có thể không hoàn toàn quen thuộc. Trong toàn bộ thư viện hình cầu to lớn, Bạch Vụ nhanh chóng nhìn thấy cuối một con đường, cất giấu một cái bàn nhỏ. Bạo Quân khó hiểu: “Nền văn minh đằng trước được cho là tuyệt diệt vì sử dụng giếng không đúng cách. Nhưng tại sao nền văn minh của họ vẫn chưa thoát khỏi hồ sơ giấy tờ?”
Bạch Vụ lắc đầu: “Dùng máy vi tính ghi chép đương nhiên không cần thư viện hình cầu lớn như vậy, nhưng rất có thể, bọn họ rơi vào kết cục giống như nhân loại, văn minh khoa học kỹ thuật, các loại lý luận vật lý bị lực lượng gì đó phong tỏa” “Vào loại thời điểm này, dựa vào phương thức cổ lão, để lại ấn ký ký hiệu trên đồ vật, ghi lại văn tự, mới là phương pháp thực dụng nhất.” Bạo Quân gật gật đầu, nhìn con đường ở giữa quả cầu giống như một mê cung của những sợi chỉ, hắn thậm chí không biết con đường nào dẫn đến phía nào. “Thư viện to lớn như thế, người tìm kiếm tư liệu người muốn như thế nào?” Chuyện này đối với Bạch Vụ mà nói là không thành vấn đề, thư viện to lớn như thế, kỳ thực cũng là một thư viện hồ sơ văn minh. Nó chỉ là nhân chứng cuối cùng của nền văn minh này, tồn tại ở trong giếng. Vấn đề quá đơn giản, chú thích của Phổ Lôi Nhãn liền bắt đầu tránh nhẹ tìm nặng. Sẽ luôn xuất hiện một ít tin tức không liên quan.
Ví dụ như vật liệu tạo thành, mỗi quyển sách chỉ nói cho ngươi độ dày, số lượng từ. Bạch Vụ cũng không xoắn xuýt, điều này đại biểu cho nội dung bên trong những cuốn sách này,
đối với chính mình mà nói, tạm thời không trọng yếu. Nhưng ở cuối con đường đó, những ghi chú trên bàn làm việc là rất quan trọng. Bởi vì dấu chấm than to lớn đó đã hiện ra, ngay cả màu sắc cũng chuyển sang màu vàng sẫm. Rất có một loại cảm giác vật phẩm Sử Thi. Trong thư viện, dường như tồn tại một loại quy tắc áp chế lực lượng nào đó, Bạch Vụ cùng với Bạo Quân phát hiện ra lực lượng của bản thân bị suy yếu trên phạm vi lớn. Chuyện này không kỳ quái. Trong Toà Tháp cũng có, cái chỗ này có lẽ đối ứng cùng với Tòa Tháp. Tòa Tháp áp chế Ác Đọa, nơi này có lẽ coi như là Ác Đọa hay nhân loại đều áp chế. Ở một khía cạnh nào đó mà nói, coi như là bảo hộ đối với sách vở. Bạch Vụ đã làm rõ con đường, bắt đầu di chuyển về phía chỗ được đánh dấu. Trên đường đi hắn càng nghi hoặc. Nhóm kẻ thống trị Tòa Tháp, giết đến đầu rơi máu chảy tại tầng 5, nhưng rất hiển nhiên, nơi này không đồng nhất.
Tòa Tháp từ dưới trở lên, nơi này từ trên hướng xuống. Ở trong này đích xác từng có dấu vết chiến đấu, cũng tuyệt đối không phải là loại tử đấu kia, chỉ có một người có thể còn sống sót. Bằng không sẽ không thể nào có người ở nơi này, xây dựng một thư viện to lớn như vậy ở đây. Thậm chí có khả năng...trong những kiến trúc khác cũng chứa đầy sách. Để ghi chép lại một nền văn minh có thể lâu đời hơn lịch sử nhân loại, một thư viện như vậy...là còn chưa đủ. Đã đến. Ở cuối một con đường quanh co, Bạch Vụ thấy được mục tiêu nhiệm vụ của mình. Trên chiếc bàn hình chữ nhật không rõ chất liệu, hắn nhìn thấy một số bản vẽ tay, thấy được một ít giấy viết thư. Cũng nhìn thấy bản bút ký được ánh mắt đánh dấu kia. Điều thú vị là, bản bút ký này...dùng chính là văn tự nhân loại. Các bản thảo xung quanh, toàn bộ sách bên trong thư viện, đều là thiên phú văn tự mà chỉ có thể hiểu thông qua trình phiên dịch máy Bạo Quân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây