Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1728:

Chương Trước Chương Tiếp

“Theo lý mà nói, ngươi hẳn là đã vượt qua nguy cơ. Kế tiếp...ngươi sẽ đi ra từ trong kết giới hình thành từ tinh thần lực” Bạch Vụ đã hiểu được: “Nhưng hiện tại ta tiến vào trạng thái hôn mê, giống như là ta mới vừa gia nhập tầng 3 vậy...mà trong toàn bộ quá trình...một biến cố duy nhất, chính là Bạo Quân chết đi không có đạo lý.” Ở trong mắt Alpha, Bạch Vụ chết rồi, Bạo Quân cũng sẽ chết, rất hợp lý, nhất cử lưỡng tiện. Nhưng tình huống thật là, Bạch Vụ rõ ràng không có chết, Bạo Quân lại chết rồi. Liên tưởng đến điều kiện tiến vào tầng giống càng sâu, tầng 1, Bạch Vụ cần làm ra giết chóc trong khu vực giếng sạch. Tại tầng 2, giết chóc thăng cấp, cần giết chết một bằng hữu quan tâm đến mình. Nhưng không có ai biết về tầng 3, ngoại trừ bảy đại tập đoàn cùng với Bạo Quân, thế giới này không có ai biết biện pháp từ tầng 3 tiến vào tầng 4.

Nghĩ đến nơi này, Bạch Vụ cùng với Bạch Viễn liếc nhìn nhau, hai cha con hiển nhiên đã nghĩ tới một sự kiện giống nhau, Bạch Viễn nói: “Bạo Quân không có thị giác Thượng Đế.. hiển nhiên không biết ngươi kỳ thật là an toàn, có lẽ, hắn cũng dựa theo phương thức của mình, đang cứu vớt ngươi.” Tâm tình của Bạch Vụ phức tạp. Hắn và Bạo Quân gặp nhau rất ngắn ngủi, hồi tưởng lại lần đầu gặp mặt Bạo Quân, còn suýt nữa đánh nhau. Bạo Quân lúc đó, đã là trạng thái ngay cả tuỳ tiện một kẻ bên trong Thất Nguyên Tội cũng không địch lại. Hắn đã suy yếu tới cực điểm, danh tiếng Bạo Quân, càng giống như là một loại châm chọc. Nhưng Bạch Vụ xuất hiện, giao phó cho vị Quân Vương Ác Đọa này tôn nghiêm nên có. Hắn lại một lần nữa lấy sức một mình, đánh bại bảy vị địch nhân vốn có. Khiến cho méo mó trong thế giới thực giảm xuống trên phạm vi lớn. “Có lẽ, khi ngươi tỉnh lại, ngươi sẽ xuất hiện tại tầng 4” Bạch Viễn nói. Bạch Vụ gật gật đầu: “Hi vọng hắn không có thật sự chết đi.”

Bạch Vụ ở bên trong thế giới nội tâm, thân ảnh dần dần trở nên hư ảo. Điều này có nghĩa là sau khi tỉnh dậy, hắn sẽ thay thế nhân cách khác, một lần nữa chưởng không thân thể của mình. Lúc này, “thiết bị ứng phó nhu cầu khẩn cấp” dần dần mất đi hiệu lực, đồ vật liều mạng thủ hộ đã bị người phá hủy, buồn giận to lớn lại vọt lên trong lòng một lần nữa. Nhưng Bạch Vụ cưỡng ép đè xuống toàn bộ tâm tình, hắn nhìn sương mù màu tím trong cửa: “Ngài hẳn nên cho ta nhìn một chút. Có lẽ ngài vẫn luôn nhìn ta, nhưng ta rất muốn thấy tận mắt nhìn thấy ngài.” Bạch Viễn hiếm khi không có bày ra biểu tình nhìn trò vui, hơi có vẻ nghiêm túc nói: “Những gì người thấy được, cũng chỉ là một đoạn ảo giác, nàng không có hình thể. Bao gồm cánh tay vừa rồi kia, cũng chỉ là nàng dùng tinh thần lực xây dựng. Bạch Vụ ngơ ngẩn. “Dung hợp với Ngư, lại đến dung hợp cùng với người, lại chấp hành kế hoạch của chúng ta, phong ấn tâm tình của ngươi, ở trong những quá trình này, tự nhiên có tiêu hao cùng với hi sinh.” Bạch Vụ nhìn Bạch Viễn, ánh mắt lăng lệ:

“Bọn họ là không thể nghĩ ra những vật này...đều là người đang trù tính?” “Là ta, để cho mẹ của ngươi biến thành như vậy chính là ta, để cho người lúc nhỏ gặp thống khổ cũng là ta, nhưng ngoại trừ ngươi ra, ta chưa từng bắt buộc bất luận kẻ nào” Sự bình tĩnh của Bạch Viễn khiến cho Bạch Vụ cảm thấy có một tia máu lạnh. “Ngươi có từng quan tâm đến...” Bạch Vụ chưa hỏi xong, Bạch Viễn đã trực tiếp trả lời: “Vấn đề này, vào thời điểm người gặp được Tiểu Ngư Kiền, chúng ta không phải đã từng thảo luận qua sao?” Cả người phát lạnh. Nam nhân trông vô cùng hoàn mỹ trước mắt, nói cho cùng cũng chỉ là một tồn tại coi chúng sinh là quân cờ. Có lẽ may mắn chính là, y đứng ở một phương nhân loại, bởi vì một phương nhân loại cần một người đánh cờ. Như thế mới có thể xây dựng một bàn cờ thú vị. Có lẽ là bắt đầu từ khi Bạch Viễn đạt được gợi ý tại nông trường...Bạch Viễn liền cảm thấy hứng thú

đối với thế giới trật tự cùng với thế giới méo mó hỗn chiến. Bạch Vụ rất khó tưởng tượng người như vậy, sẽ nói có ân báo ân, là sự chân thật cuối cùng của y. Nhưng sau khi nghĩ lại, mình cũng là một người máu lạnh, lại cũng nguyện ý liều mạng vì Phó Đoàn Trưởng. Có lẽ lão K, đối với Bạch Viễn mà nói, cũng là một người có thể liều mạng. “Ngươi có nghĩ tới hay không, thất bại nhất định được đề cập trong gợi ý vẫn chưa đến không?” Đối mặt với câu hỏi của Bạch Vụ, Bạch Viễn chỉ là tiêu sái giang tay ra: “Vậy thì như thế nào?” “Được rồi” Cuộc trò chuyện giữa hai cha con đến đây là kết thúc. Ở trong trí nhớ của Bạch Vụ, bỗng nhiên xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp. Nàng xác thực không có mỹ lệ đến làm cho người ta thán phục, hay hoàn hảo đến kinh ngạc. Nhưng đặt ở trong thẩm mỹ của bất luận người nào, đều tuyệt đối là ưa nhìn. Nữ nhân này mặc đồng phục lao động, giống như anh trai của nàng, đội một chiếc mũ. Vô SỐ mảnh ký ức xuất hiện rồi biến mất.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)