“Huống hồ mặc kệ là Tiểu Ngư Kiền, hay là Đổng Niệm Ngư...những phân liệt thể các nàng, đều là cực kỳ cô độc. Về phần bản thể, chỉ sợ là càng thêm cô độc” “Cô độc như vậy có đôi khi sẽ khiến cho người trở nên bệnh trạng, nàng có lẽ sẽ khát vọng chiếm đoạt người khác...” Bạch Vụ cũng từng có nghi hoặc như vậy, chỉ là Bạch Viễn chủ động nhắc đến điểm này, có lẽ ngược lại loại tính khả năng này cũng không có phát sinh. Sự thật đúng là như thế, Bạch Viễn nói: “Thế nhưng không có, khiến cho ta ngoài ý muốn chính là, các nàng lại trở thành bằng hữu, mẹ của người giống như một giấc mơ mà Ngư sẽ không bao giờ tỉnh dậy. Mà Ngư, giống như là mẹ của ngươi...một nhân cách khác” “Các nàng có linh hồn bất đồng, một người cô độc, hướng nội, có chứa nhân tố nguy hiểm nhất định”
“Một người khác thiện lương, dịu dàng, ở trong thế giới nhân loại có thể tìm được một bó lớn người như vậy.” “Nhưng hết lần này tới lần khác hai cái linh hồn này gặp nhau, lại có thể quý trọng lẫn nhau, ta thật muốn đi tìm tòi nghiên cứu thế giới nội tâm của các nàng...nhưng ta không làm được, Ngư bảo hộ mẹ của ngươi.” Bạch Viễn nhìn về phía Bạch Vụ, nghiêm túc nói: “Ta hẳn là không chỉ một lần từng đề cập với ngươi, tinh thần lực của nàng, cường đại đến mức đủ để méo mó hiện thực” Bạch Vụ gật gật đầu. Hắn vẫn còn đang tiêu hoá tất cả những gì nghe được hôm nay. Chẳng qua những lời này của Bạch Viễn là nói đối với Bạch Vụ, lại cũng không chỉ là nói cho Bạch Vụ nghe. Bạch Viễn nói: “Thế giới bên ngoài gặp được phiền toái, lần này..nếu như ngươi không ra tay, hắn thật sự sẽ chết.” Những lời này hiển nhiên đã không còn là nói đối với Bạch Vụ. Trong cánh cửa màu tím, hết thảy vẫn không thấy rõ, vẫn an tĩnh.
Bạch Vụ còn có rất nhiều vấn đề. Ví dụ như Bạch Viễn cùng với mẹ là đã đến với nhau như thế nào, Ngư cùng với mẹ cuối cùng như thế nào? Chính mình xem như có hai người mẹ? Nhưng vào giờ khắc này, trong thế giới thực, Bạch Vụ nhân cách khác chưởng khống cỗ thân thể này đang thao thao bất tuyệt giảng thuật một sự tình đối với Alpha. Bạo Quân bị đánh lui, toàn bộ Ác Đọa không thể động đậy. Thân phận của Tỉnh Lục bị nhìn thấu. Tất cả những chuyện này thuận lý thành chương biến thành ký ức. Bạch Vụ Vốn dĩ muốn nói một chút cái gì, lại trong giây lát không thể không thay đổi chủ đề: “Tỉnh Lục không phải là ý thức thể...như vậy 10 Bích chẳng lẽ cũng không phải?” Bạch Viễn nói: “Đương nhiên, người biết nghịch lý thời không không? Hai sinh mệnh đồng nhất ở thời không bất đồng, một khi gặp nhau, một cái trong đó sẽ biến mất“.
Bạch Vụ bừng tỉnh. Trách không được vào thời điểm tiến vào thế giới ban đầu...10 Bích sẽ biến mất.
Bạch Vụ lúc ấy cũng rất kỳ quái, tại sao biến mất sẽ là 10 Bích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây