Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1681: Quá mức cường đại

Chương Trước Chương Tiếp

Đáng nhắc tới chính là, như thế ngoại trừ Chung Húc, so với thời điểm Bạch Vụ nhận thức bọn chúng, đều muốn thon gầy hơn không ít. Hình thể của Yến Triêu giống như da bọc xương vậy, Lợi Duy Thản còn có những mạch máu đó cũng trở nên nhỏ hơn không ít. Bạch Vụ tạm thời không có ý định nghiên cứu chuyện này, sau khi chào hỏi Lợi Duy Thản, lập tức rút trường kiếm ở bên hông ra. Hiệu trưởng nhìn thấy thanh kiếm kia, tim đập đột nhiên lệch một nhịp. Toàn bộ Lợi Duy Thản đột nhiên trừng lớn. 700 năm trước, nếu như không phải là người nào đó đột nhiên ở trong quá trình chiến đấu phát tác bệnh dung hợp biến mất -- có lẽ nó sẽ chết ở dưới thanh kiếm kia! Bạch Vụ không có bệnh dung hợp, hắn có lẽ là tồn tại càng cường đại hơn so với nửa Ác Đọa.

Ngạo Mạn trong tay như thể chỉ là tùy ý ném một cái, nhưng trường kiếm lại nhanh như cắt xuyên qua không gian...trong chớp mắt xuyên qua mắt của hiệu trưởng, Lợi Duy Thản lớn nhất kia. Đồng thời Bạch Vụ thoáng dùng sức, cái cổ của thần tài bị hắn bẻ gãy. Thân ảnh của hắn đột nhiên lại bắt đầu trở nên mơ hồ, Vào thời điểm hắn xuất hiện một lần nữa, trường kiếm Ngạo Mạn đã trở lại bên hông Bạch Vụ. Bạch Vụ bỗng nhiên xuất hiện ở bên người Chung Húc cùng với Yến Triêu. Nếu như không phải hình thể của Chung Húc là đẳng cấp cự nhân-- Bạch Vụ đại khái sẽ như một nam nhân ôm hai nữ nhân vậy, một trái một phải ôm Chung Húc cùng với Yến Triêu. “Ta đoán, người sở dĩ không có gầy như các Ác Đọa khác, có phải hay không người tới nơi cái thế giới này, vẫn như cũ là không kiêng kỵ gì?” Những lời này là nói đối với Chung Húc. Chung Húc kinh ngạc đến cực điểm, lúc này mới được bao lâu, thực lực của Bạch Vụ làm sao có thể tiến bộ khoa trương như thế? Hiện tại gã phát hiện ra, chính mình lại...không thể thấy rõ tốc độ của Bạch Vụ. “Nói thực ra, ta một mực suy nghĩ, một người nếu như hoàn toàn không có ước thúc là bộ dáng gì?

Đại khái chính là bộ dáng như ngươi.” “Muốn ăn thịt người liền ăn thịt người, muốn phát tiết dục vọng với ai liền phát tiết dục vọng đối với người đó, không có khái niệm thân nhân, đối đãi với chúng sinh, đều là một cái thái độ đối đãi với đồ chơi của chính mình.” “Vào thời điểm ngươi ăn sống con gái của mình Chung Tuyết, nhất định là không có bất kỳ cảm giác áy náy nào đúng không?” Chung Húc không nói gì, từ một khía cạnh nào đó mà nói, người tà ác nhất Bạch Vụ nhìn thấy, chính là Chung Húc. Hắn lăng không nhảy lên, cởi bỏ đại kiếm Ghen Ghét từ phía sau lưng. Một chém cường đại đủ để chém giết Chung Húc, sắp đến nơi. Nhưng Chung Húc...không thể động đậy. Trước đó không lâu Chung Húc cùng với Yến Triêu đều là một cái ý nghĩ -- giết chết Bạch Vụ hẳn là một hiện sự tình rất dễ dàng. Nhưng bây giờ, ý nghĩ của bọn hắn triệt để thay đổi. Bạch Vụ đã sớm xưa đầu bằng nay.

Một nhân loại bình thường, làm sao có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, đề thắng thật lớn như thế? Chẳng lẽ ở trong hơn một năm thời gian mình chết đi kia...Bạch Vụ một mực ở ngoài tháp? Đối với đại đa số Ác Đọa mà nói, cái chỗ này chính là địa ngục. Thống khổ đói bụng, khiến cho nhóm Ác Đọa khó có thể chịu được. Nhưng Chung Húc không có, Chung Húc hoàn toàn không thấy loại quy định “cấm đồng loại tương tàn” mà Ác Đọa cấp truyền thuyết định ra kia. Bảy đại tập đoàn cũng thế, Ác Đọa cũng thế, đối với Chung Húc mà nói, đều là đồ ăn. Cái chỗ này, quả thực là thiên đường của Chung Húc. Đại kiếm Ghen Ghét dọc theo vai phải của Chung Húc, chặt nghiêng đến sườn trái của Chung Húc. Đại kiếm phảng phất như bỏ qua gân cốt mạnh mẽ của Chung Húc, dễ như trở bàn tay mở ngực rạch bụng. “Giết chết cuối cùng giao cho con gái Tử La Lan của ngươi, lúc ấy ta kỳ thật cũng không quá nguyện ý, thế nhưng dù sao người ta cũng lấy thân phận viện quân xuất hiện, ta phải cho mặt mũi. Chung Húc, người như ngươi, ta là muốn tự tay đánh chết”

Đại kiếm không phải là cửa điện, nhưng lực đạo cường đại của Bạch Vụ, coi đại kiếm như là cửa điện điên cuồng huy vũ. Vô số Ác Đọa nhìn một màn này, phía sau lưng run lên. Nhìn thiếu niên hiền lành có chín điểm ưa nhìn này, lúc này mặt mũi tràn đầy máu, phảng phất như Tu La bò ra từ trong địa ngục. “Ah...như vậy đã chết rồi sao, thật không thú vị.” Thi thể của Chung Húc vẫn không còn hình dáng như trước. Giết chết Ác Đọa ở thế giới này, hiển nhiên đối với thế giới thực là có ảnh hưởng mặt trái, tuy còn không biết là ảnh hưởng mặt trái gì. Thần tài, hiệu trưởng, Chung Húc, Yến Triêu, nếu như không chủ động khiêu khích Bạch Vụ, Bạch Vụ ngược lại có thể cho bọn hắn một con đường sống. Chẳng qua hiển nhiên, ở sâu trong nội tâm của Bạch Vụ cũng là thích tình huống hiện tại. Hắn sờ sờ máu trên mặt: “Đến ngươi.” Yến Triêu không thể tin được, gã vẫn luôn cho rằng mình lúc trước không có bại bởi Bạch Vụ.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)