Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 1650: Không phải là lần đầu tiên

Chương Trước Chương Tiếp

Mấy ngày kế tiếp, Bạch Vụ một mực ở trong thị trấn nhỏ, quan sát mọi người trong thị trấn như một khách du lịch. Hắn giống như là một người quan sát nhân loại, Bạch Vụ mấy ngày nay, rất tương tự cùng với Bạch Viễn trong thế giới nội tâm. Bạch Viễn thích ngồi trong quán cà phê và quan sát thế giới nội tâm của Bạch Vụ, những người lùn muôn hình muôn vẻ đó, tiểu cô nương cầm bóng bay, người máy gì gì đó. Nhân viên bán hàng kia vẫn ngơ ngác ngây ngốc như trước. Y sẽ mang đến cho những vị khách của mình một nụ cười trong sáng đến mức không thuộc về lứa tuổi của mình. Cũng sẽ bởi vì nhìn thấy tiểu Bạch mà vui vẻ. Nhưng mấy ngày trôi qua, Bạch Vụ đều không có nhìn thấy một mặt mà nhân viên bán hàng che dấu. Hắn thậm chí còn tự hỏi, liệu có phải Phổ Lôi Nhãn đã nhìn nhầm không.

Thẳng đến ngày thứ bảy, trời bắt đầu đổ cơn mưa. Tiểu Bạch ngày hôm nay, đang đi trên đường mà không có bung dù. Bạch Vụ mặc áo mưa, đi theo sau lưng chính mình còn nhỏ từ phía xa. Một màn này cũng từng xuất hiện khi hắn dung hợp với thế giới nội tâm của Số 0, chỉ là trong hiện thực...không có ai bung dù cho hắn. Tiểu Bạch có chút cô đơn, nhìn những chiếc ô ra vào trong trường, dưới những chiếc ô là đủ loại cha và con trai, cha và con gái, mẹ và con trai, mẹ và con gái, trong mắt hiện lên sự hâm mộ, cũng có chút bi thương. Tiểu Bạch đứng một hồi lâu, quay đầu rời đi. Tỉnh Lục không biết, hoá ra Bạch Vụ lúc nhỏ cô độc như vậy. Bạch Vụ đi theo tiểu Bạch suốt quãng đường, phát hiện ra tiểu Bạch lại đi đến quán cà phê kia. Tiểu Bạch toàn thân ướt sũng, người quản lý thấy thế rất đau lòng, nhanh chóng mang một chiếc khăn nóng, vừa lau tóc cho tiểu Bạch, vừa nói: “Ui chao, bác sĩ Bạch mà thấy được nhất định sẽ rất đau lòng.” Câu nói này rõ ràng đã làm tổn thương tâm hồn của tiểu Bạch, hắn thoát khỏi người quản lý, tìm

được nhân viên bán hàng kia. Cũng là vào thời điểm này, Bạch Vụ đứng ở ngoài tiệm, rốt cục cũng nhận thấy vẻ mặt của nhân viên bán hàng, có biến hóa cực lớn. Tiểu Bạch cô độc ủy khuất tới cực điểm, đã nắm tay nhân viên bán hàng này. Mưa bên ngoài quán cà phê càng lúc càng nặng hạt, vô số chiếc ô đến rồi đi giữa tiếng mưa ầm ầm. Sự ủy khuất cùng với cô độc trong nội tâm của tiểu Bạch, từ từ lắng xuống trong tiếng mưa và tiếng bước chân. Hôm nay không có sinh ý gì, nhân viên bán hàng cùng với tiểu Bạch ngồi cùng một chỗ, nói chuyện một hồi lâu. Bạch Vụ ở nơi xa, thị lực xuyên qua màn mưa, thấy rõ từng động tác của nhân viên bán hàng. Nhân viên bán hàng lúc này, trên khuôn mặt chỉ có hòa ái cùng với yêu thương. Y giống như là một người thân của tiểu Bạch vậy, đang từ từ giảng giải cho tiểu Bạch. Mọi thứ trong trí nhớ của Bạch Vụ bắt đầu hiện ra. Hắn nhớ lại những sự kiện của ngày hôm đó.

Bởi vì trong lúc vô tình hỏi thăm chuyện của mẹ, cho nên đã bị cha tra tấn một phen.

Sau đó liền cô độc chạy trốn tới gần trường học, thấy vô số đứa trẻ cùng tuổi được đưa đón, càng cô độc, liền đi đến quán cà phê, nói chuyện cùng với nhân viên bán hàng kia. Tiểu Bạch khi còn bé không phát hiện ra được sự khác thường của nhân viên bán hàng, nhưng Bạch Vụ Ở nơi xa hiện tại lại phát hiện ra mánh khóe. Nhân viên bán hàng lúc này, phảng phất như đã tỉnh hơn rất nhiều, ánh mắt cũng không còn vẻ ngây ngốc đơn thuần nữa, vẻ mặt cũng không còn ngốc nữa. Tỉnh Lục cũng nhận thấy một màn này: “Xem ra vào thời điểm ngươi khó chịu, y sẽ trở nên tỉnh táo? Đây thật sự là một chuyện kỳ quái. Người cùng với hắn, chẳng lẽ có một loại liên hệ nào đó


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)