Điều này làm cho Nhiếp Trọng Sơn có chút khâm phục, chẳng qua là vào thời điểm Nhiếp Trọng Sơn thấy được Ngũ Cửu, nét mặt của y trở nên rất phức tạp. Có một số việc, so với chiến đấu càng khó hơn. Nhưng Nhiếp Trọng Sơn không có trì hoãn thời gian, kể lại đơn giản những gì mình nhìn thấy tại thành phố Ác Đọa. Vào thời điểm đề cập đến màn sương mù đen cùng với bàn tay khổng lồ, Bạch Vụ nhướng mày. “Xem ra tình huống bết bát nhất đã xuất hiện” “Tình huống như thế nào? Ngươi biết con quái vật kia?” Nhiếp Trọng Sơn khó hiểu. Ngũ Cửu cùng với Lê Hựu cũng nhìn về phía Bạch Vụ. Bạch Vụ gật gật đầu: “Tin tức ta lấy được ở trong gợi ý là, con quái vật bị phong ấn trong Toà Tháp kia, thân thể bị chia thành vài bộ phận, mà nông trường nắm giữ, chính là tay”
“Quái vật kia đến cùng mạnh bao nhiêu?” Nhiếp Trọng Sơn lại hỏi. Bạch Vụ lắc đầu: “Không rõ ràng lắm. không thể tham khảo.” Bạch Vụ còn nhớ rõ, dựa theo thuyết pháp của gợi ý, Tỉnh Nhất dựa vào thân thể quái vật, kiềm chế Tỉnh Tứ. Mà Tòa Tháp hủy diệt, thân thể quái vật có linh hồn của mình, thực lực lại đề thăng một lần nữa, liền vượt qua Tỉnh Tứ. Nhưng không giết chết được Tỉnh Tứ, chỉ có thể phong ấn Tỉnh Tứ ở trong Toà Tháp mới. Cho nên Bạch Vụ phán đoán, cho dù là thân thể không có linh hồn, chỉ cần điều khiển thoả đáng, thực lực có lẽ không bằng Tỉnh Tứ, nhưng cũng kém không xa. Nếu như chỉ là tay của Alpha thì còn khá tốt, nhưng căn cứ theo miêu tả của Nhiếp Trọng Sơn, có lẽ không chỉ là tay. Màn sương mù đen to lớn cũng có thể bao phủ các bộ phận khác. Về phần Tinh Tứ... Đó là đối thủ mà Bạch Vụ giai đoạn hiện tại ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ. Một bộ phận thân thể của Tỉnh Tứ, liền khiến cho mình cùng với Phó Đoàn Trưởng chết hơn một
ngàn lần. Nếu như không phải là chấp niệm của Đào giáo sư có thể khiến cho khu vực kia phục sinh vô hạn, mình cùng với Phó Đoàn Trưởng căn bản không có khả năng đánh bại Tỉnh Tứ. “Tựu chung lại, chúng ta có cơ hội chiến thắng rất thấp trong trận chiến tiếp theo.” Bạch Vụ cũng không biết, hậu thủ chính mình lưu lại, có thể ngăn cản quái vật hay không. “Tòa Tháp một khi bị phá hủy, nhân loại sẽ đi về đâu? Sẽ tuyệt diệt sao?” Nhiếp Trọng Sơn hỏi ra vấn đề này. Hiện tại đã không cần phải giấu giếm, Bạch Vụ nói thẳng: “Người trong Toà Tháp, gần như đã ở trên đường đi đến chỗ tránh nạn, mà người trên chiến trường, nếu bại trận, có thể dọc theo phía tây, đi đến bến cảng, thuyền cứu nạn sẽ tiếp ứng chúng ta.” “Về phần tuyệt diệt, cũng sẽ không xảy ra, bởi vì tại thành phố Tang Thiết, còn có một thành phố tụ tập rất nhiều người” “Những căn cứ vào nội dung trong gợi ý, đại đa số nhân loại sẽ bị xóa đi một bộ phận nhận thức thưởng thức, sẽ hận thấu xương đối với những người Thịnh Quốc chúng ta.”
“Sự phân biệt đối xử sẽ dần trở nên sâu sắc hơn” Bạch Vụ dừng lại một chút: “Tóm lại, tương lai sẽ rất tồi tệ. Hơn nữa sẽ càng ngày càng tồi tệ. Mọi nơi trong sương mù và bên ngoài sương mù, méo mó sẽ tiếp tục sâu hơn, trọng tâm của con quái vật kia không phải là tuyệt diệt nhân loại, nhưng nó cũng căn bản không cần xuất thủ.” “Bởi vì không gian sinh tồn của nhân loại, sẽ bởi vì quy tắc mà không ngừng bị nghiền ép, có thể đoán được chính là, cuối cùng nhân loại sẽ không có chỗ có thể đi” Ngũ Cửu nói: “Không thể để cho tương lai như vậy xảy ra.” Nhiếp Trọng Sơn cũng gật đầu: “Đúng vậy, nếu toà tháp hỏng này bị phá...hết thảy cũng đều xong đời.” Bạch Vụ cũng rất nghiêm túc đáp lại: “Đúng vậy, ta không chấp nhận tương lai như vậy.” Giữa trưa, mặt trời thiêu đốt treo trên cao. Trên chiến trường to lớn, dưới sự thiêu đốt, mùi máu của những con quái vật trước đó tràn ngập khắp nơi. Nhiếp Trọng Sơn cùng với Ngũ Cửu, đều đã có giác ngộ tử chiến.
Bạch Vụ cùng với Lê Hựu, lại có tiểu tâm tư của chính mình. Mà ở dưới sự truyền lợi của Ngũ Cửu, nhóm nhân loại ở bên kia khe nứt, cũng đã chuẩn bị tinh thần tác chiến. Bởi vì dựa theo thuyết pháp của Ngũ Cửu, đêm hôm trước bọn họ vất vả chiến đấu, cùng với trận đánh sáng sớm suýt nữa bị Tỉnh Ngũ dùng sức một mình bức đến bại lui-- so sánh cùng với trận chiến kế tiếp, là không đáng được nhắc tới. Như thể mọi thứ chỉ là một bài tập khởi động quá sức. Ngũ Cửu hi vọng mỗi người đều có giác ngộ tử chiến. Điều này cũng làm cho mỗi người đều rất khẩn trương, không biết kế tiếp, còn có thể thấy được dạng quái vật gì. Và những ai thực sự hiểu rõ Ngũ Cửu, đều rất rõ ràng, Ngũ Cửu không phải là một người thích khuyếch đại. Càng là người hiểu rõ Ngũ Cửu, lại càng hiểu rằng trận chiến kế tiếp, có khả năng cực kỳ thảm thiết. Lâm Vô Nhu, Vương Thế, Thương Tiểu Ất, Bạch Tiểu Vũ, Doãn Sương, thành viên tổ tiên phong đội
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây