Toàn bộ thủ đoạn của Lê Hựu, toàn bộ thủ đoạn của Ngũ Cửu, ở trước mặt Vạn Vật Hóa Giải cường đại, ngay cả một tí tác dụng trì hoãn cũng không có. Toàn bộ chiến trường, không có ai có thể ngăn cản Vạn Vật Hóa Giải. Ác Đọa tấm gương cũng không thể. Nhưng kết giới Kính Phản cũng không có bị hóa giải sạch sẽ trong chớp mắt...ở trong quá trình hóa giải, hai CỖ quy tắc đụng nhau đều đang phát huy lực lượng của bản thân. Lĩnh vực Vạn Vật Hóa Giải cắn nuốt mặt kính to lớn. Kết giới Kính Phản to lớn, cũng đang phản lại cỗ lực lượng đủ để hóa giải hết thảy này! Tỉnh Ngũ từ trước đến nay chưa bao giờ gặp loại phòng ngự này. Y không thể tưởng tượng, nếu như không phải là dựa vào Vạn Vật Hóa Giải, thế giới này thật sự có người có thể công phá phòng ngự của đối phương sao?
May mà không có nếu như. Vạn Vật Hóa Giải đúng là vẫn đang chiếm cứ thượng phong tuyệt đối. Phòng ngự tuyệt đối, ở trước mặt CỖ lực lượng bá đạo này, có thể làm được, cũng chỉ là trì hoãn bước chân tử vong. “Đi thôi, chiến hữu! Mang theo mọi người đi thôi! Nơi này giao cho ta là được rồi!” Hai tay của Ác Đọa tấm gương xuất hiện vết rạn. Đối ứng, mặt kính to lớn đủ để bao phủ một phần ba chiến trường, cũng xuất hiện vết rạn. trong chớp mắt, Ngũ Cửu nhìn bóng lưng của Ác Đọa tấm gương, trong đầu nổi lên tình cảnh trận chiến ở chỗ tránh nạn. Nếu như lúc ấy...đám người Hoàng Tuyền Đảo kia, có thể tốt với gã một chút, có lẽ gã cũng sẽ vì người Hoàng Tuyền Đảo, làm đến loại trình độ này? Tiếng nứt vỡ dày đặc, giống như thủy tinh được nung ở nhiệt độ cao. Ác Đọa tấm gương dùng hai tay nâng mặt kính to lớn, mang lại thời gian cho nhân loại rút lui. Lê Hựu quát to: “Cốc Thanh Ngọc! Đi thôi! Đừng có đứng ở chỗ đó!” Ngũ Cửu rưng rưng gật đầu, y chưa bao giờ nghĩ đến, vào một khắc cuối cùng, dĩ nhiên là một địch
nhân ngày xưa chắn ở trước mặt của mình. Ở trong lĩnh vực Vạn Vật Hóa Giải, Tỉnh Ngũ nhìn Ác Đọa tấm gương đau khổ chèo chống, cũng không quan tâm. Tuy y quả thực bị biểu hiện của Ác Đọa tấm gương làm cho rung động, nhưng hết thảy cũng không có ý nghĩa. Đây chính là chướng ngại vật cuối cùng trước khi chính mình phá hủy Tòa Tháp! Lĩnh vực Vạn Vật Hóa Giải cường đại không ngừng khuếch tán. Áp lực cực lớn không ngừng đẩy thân thể của Ác Đọa tấm gương về phía sau. Vào trước khi mặt kính triệt để vỡ vụn, gã phảng phất như thừa nhận trọng lượng của một ngọn núi. Vai, khuỷu tay, đầu gối, lồng ngực, hai gò má. Những bộ phận này dường như bị nứt bởi vì khí tức Vạn Vật Hóa Giải thẩm thấu vào. Vết rạn trên mặt kính cũng càng ngày càng nhiều. Ý thức của Ác Đọa tấm gương càng ngày càng mơ hồ...trên mặt kính bỗng nhiên hiện ra hình ảnh kỳ quái.
Mặt kính to lớn, không còn phản chiếu công kích của đối thủ, mà là một nhân loại khuôn mặt xấu xí, đứng ở giữa đám người. Trong vô số mảnh gương vụn, phảng phất như từng thế giới bất đồng. Ở trong từng cái thế giới, gã tuy xấu xí, lại luôn được người hoan nghênh. Tất cả mọi người đều nhiệt liệt vây quanh và chào đón gã, mọi người đều tươi cười, trong mắt không có một tia chán ghét. Trong trường học, gã là một hot boy mà mọi người muốn kết bạn. Trong nhà, bố và mẹ luôn vui vẻ đi khoe gã với hàng xóm. Hàng xóm láng giềng cũng rất vui khi cho con họ chơi với gã.
Ở trên internet, gã luôn có thể tạo ra rất nhiều chủ đề vui vẻ, có gã ở trong nhóm nói chuyện, sẽ luôn không lo lắng sẽ bị nhạt nhẽo. Gã từ trước đến nay không cô độc, bởi vì -- “Không có ai chán ghét ta” “Tất cả mọi người đều yêu thích ta!” “Ta cũng thích mọi người!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây