Ngũ Cửu cầm đao, hết sức chăm chú, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị phát ra một đao cường đại nhất. Lê Hựu thì là đứng ở bên người Ngũ Cửu. Lê Hựu, Ngũ Cửu, Tỉnh Ngũ. Chỉ có những người này có khí tràng hoàn toàn bất đồng. Phảng phất như là tồn tại vượt qua toàn bộ sinh vật nhiều chiều không gian. Vì vậy thế công của thuỷ triều Ác Đọa, thậm chí còn cố ý tránh né bọn họ. Vô số Ác Đọa cường đại lách qua bọn họ, toàn bộ công về phía kết giới Kính Phản của Ác Đọa tấm gương. Đủ loại thủ đoạn va chạm, hỏa diễm, băng sương, chùm sáng, khí lưu va chạm vào kết giới Kính Phản...
Bất kể là va chạm mạnh, hay là các loại nguyên tố tấn công, tất cả chúng đều bị dội ngược trở lại dưới mặt gương to lớn. Phòng ngự tuyệt đối được triển khai, ở bên người đã không còn Ngũ Cửu cùng với Lê Hựu, Ác Địa tấm gương ý thức được -- đến phiên chính mình bảo hộ những nhân loại kia. Gã triển khai toàn bộ lĩnh vực, bao phủ toàn bộ chiến trường không có góc chết. Đám Ác Đọa công kích có bao nhiêu mãnh liệt, đòn phản kích trở về liền mạnh bấy nhiêu. Một người hoàn toàn dựa vào phòng ngự sinh tồn, vào giờ khắc này lại dùng sức một mình, áp chế toàn bộ Ác Đọa! Cũng tranh thủ đầy đủ thời gian cho một phương chiến trường khác. Tỉnh Ngũ nhận thấy một màn này, y có chút ấn tượng đối với Ác Đoạ tấm gương. “Một đồ bỏ đi vứt đi, đến chỗ các ngươi, lại thay đổi từ phế thành bảo” Tỉnh Ngũ rất rõ ràng, nếu như không giải quyết kết giới Kính Phản, công kích của những Ác Địa này tuy cường đại, cũng rất khó lách qua kết giới Kính Phản. Cho dù ngẫu nhiên có cá lọt lưới, vọt tới, cũng bởi vì không thể thành thế công, rất dễ dàng bị tướng lãnh trong nhân loại giải quyết.
Tỉnh Ngũ rất hi vọng Bạch Vụ có thể nhìn những người này chết ở chỗ này, nhưng y cũng biết, ở trong trang chiến đầu kia, khả năng Bạch Vụ sống sót là không cao. Vật chất màu đen bao trùm toàn thân, Tỉnh Ngũ nhìn thoáng qua Ngũ Cửu: “Trước hết bắt đầu từ ngươi.” Thân ảnh của Tỉnh Ngũ biến mất, ở trong nháy mắt tiếp theo, y tính cả những vật chất màu đen quỷ dị kia, đều xuất hiện ở trước người Ngũ Cửu. Vào thời điểm Tỉnh Ngũ cho rằng mình chỉ cần nhẹ nhàng đưa tay lên, liền có thể khiến cho bằng hữu của Bạch Vụ chết đi, biến cố đột nhiên xuất hiện. Ngũ Cửu ở trước người Tình Ngũ, thân ảnh trở nên méo mó. Như một cái bóng tan biến. Sau lưng Tỉnh Ngũ, một nhát chém lăng lệ, phá vỡ những vật chất màu đen đó.
Tỉnh Ngữ không kịp phản ứng, cứng rắn thừa nhận một nhát chém của Ngũ Cửu. Phần lưng xuất hiện một miệng vết thương đen nhánh, nhưng ở trong nháy mắt, vết thương này đã khép lại. Rất nhanh, cho dù không nguyện ý thừa nhận, nhưng phản ứng đầu tiên trong đầu của Tỉnh Ngũ,
là tốc độ của nhân loại này quá nhanh. Tốc độ của nhân loại tại sao có thể nhanh như vậy?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây