Gia ẩn tóc vàng nhìn một màn này, cuồng hỉ không thôi: “Hiệu quả thực chiến coi như không tệ. Tuy hai người các ngươi kém hơn Bạch Vụ cùng với Ngũ Cửu, lại có thể sản sinh ra một loại phản ứng hoá học nào đó. Trói buộc lại đối thủ, lại cấp cho đối thủ trong thương tính hủy diệt, Gia Ấn phảng phất như tìm được phương thức sử dụng chính xác thiên phú trong Top 20. Trật tự trong chiến trường lại khôi phục, ai cũng không biết, những Ác Đọa dung hợp này, liệu sẽ
có xuất hiện mấy quái thai nữa hay không. Nhưng Lê Hựu, Ngũ Cửu, Gia ẩn, Trịnh Nhạc, Vương Tố...cùng với các cường giả giấu kín ở trong bóng tối, đã tiến vào trạng thái tốt nhất. Chiến tuyến không hề lùi bước, thậm chí còn không ngừng tiến lên. Với tư cách là quan chỉ huy liên quân nhân loại, Tần Tung chỉ hy vọng...trong chiến trường đừng có xuất hiện biến cố.
Đừng có xuất hiện tồn tại họ Tỉnh làm cho người ta tuyệt vọng như ở chỗ tránh nạn Bách Xuyên. Cục diện chiến trường, hiện giờ đều dựa vào các lộ cường giả trổ hết tài năng, không có ở vào tình thế xấu tuyệt đối. Nhưng một khi xuất hiện tổn tại có thể ngăn được Ngũ Cửu cùng với Lê Hựu, binh sĩ tiên phong chỉ sợ sẽ tử thương vô cùng thảm trọng. Tần Tung vẫn luôn có chút lo lắng. “Nếu như Ác Đọa bên ngoài sương mù, toàn bộ đều là nhân loại vừa mới biến dạng thì còn tốt...nhưng đẳng cấp của những con Ác Đọa này quá cao.” Tần Tung cũng không rõ ràng nguyên nhân những con Ác Đọa này cường đại là ở chỗ thành phố Ác Đọa. Không phá huỷ thành phố Ác Đọa, trận chiến tranh này liền không có phần cuối.
Tại thành phố Ác Đọa. Con đường dài nhất trong thành phố đã bị lấp đầy bởi Ác Đọa. Ở xung quanh Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ, đều là các loại quái vật hình thù kỳ quái.
Thực lực của những Ác Đọa dung hợp này không bằng Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ. Ở dưới chân của hai người, là thi thể Ác Đọa đầy đất. “Tiếp tục như vậy...dường như không được. Nhiếp Trọng Sơn, chúng ta phải rời khỏi nơi này, nơi này có rất nhiều quái vật...thậm chí hao hết thể lực, cũng giết không hết được một phần mười.” Khí tức của Lưu Mộ đã có chút lộn xộn. Nhiếp Trọng Sơn cũng như thế. Ý định ban đầu của hai người, là cắt đứt đường vận chuyển binh lực của tòa thành phố này. Nhưng rất hiển nhiên, bọn họ đã đánh giá thấp sự đáng sợ của thành phố Ác Đọa. Lưu Mộ cùng với Nhiếp Trọng Sơn hiểu rõ tình hình hơn những người đang chiến đấu thủ hộ tháp. Liên quân nhân loại, căn bản không thể đối kháng cùng với thế lực như vậy. Chẳng qua hai người cũng không phải là không có phát hiện ra, Nhiếp Trọng Sơn nói: “Ngươi có nhận thấy không, những con Ác Đọa này kỳ thật cũng đang thôn phệ lẫn nhau, không đúng, đây không phải là thôn phệ...” “Là dung hợp!” Nhiếp Trọng Sơn cùng với Lưu Mộ đồng thời nói. Ở trong chiến đấu vừa rồi, bọn họ làm bị thương nặng một con quái vật có thể hà hơi ngưng băng. Cũng làm bị thương nặng một con quái vật có thể xoắn và kéo dài các vật cứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây