Khuôn mặt dưới lớp mặt nạ của lão Triệu lộ ra vẻ ngượng nghịu: “Muốn bao nhiêu tiền mặt?” Bạch Vụ lắc đầu: “Không phải là con số cụ thể, mà là tiền mặt trên thế giới này, có bao nhiêu thụ thập bấy nhiêu.” Lão Triệu suy tư một phen, cho rằng mình hiểu được ý nghĩ của Bạch Vụ, cho nên bác bỏ: “Không được...ngươi có phải hay không định tiến vào thành phố này, dùng tiền tài chưởng không thành phố này?” “Không thể thực hiện được, không thể thực hiện được, theo ta biết, người tiến vào thành phố kia, sẽ bị lấy đi toàn bộ tiền tài, mỗi người tiến vào thành phố này, đều chỉ có một số tiền ban đầu nhất định” “Về phần kiếm tiền như thế nào, mưu sinh như thế nào, phải đáp ứng nhiều yêu cầu khác nhau của tập đoàn Khải Ân” Bạch Vụ ngược lại là không nghĩ tới tập đoàn Khải Ân còn có chi tiết này.
“Vì vậy, dòng tiền từ bên ngoài thành phố Tang Thiết, căn bản không thể thay đổi giá hàng hoá bên trong.” Bạch Vụ cảm thấy điều này rất thú vị, hắn biết, ông chủ của tập đoàn Khải Ân, rất có thể là K Bích, vị thương nhân kia. K Cơ Khế Vân Tử, là một thần côn. K Bích thương nhân, bị nghi ngờ là ông chủ của tập đoàn Khải Ân. K Chuồn, một nhà nghệ thuật gia, có thể thúc hóa quy tắc. Cuối cùng là K Rô, Đổng Niệm Ngư, trước mắt rất có thể đang ở với Thẩm Thù Nguyệt. Bốn K này, sẽ không tham dự tấn công Tòa Tháp, bọn họ xem như tiên phong của nông trường, cho nên trong thành phố Tang Thiết tương lai, địa vị của bốn người này sẽ rất cao. Bạch Vụ hơi suy nghĩ một chút, tìm được một điểm đột phá, muốn cứu vớt tòa thành phố này, đoán chừng phải ra tay từ trên người của thần côn Khê Vân Tử. Đương nhiên, đây hết thảy đều là chuyện sau khi thủ vệ thành công Tòa Tháp.
Bạch Vụ nhìn về phía lão Triệu: “Ta để cho người chuẩn bị tiền, không phải là vì khống chế giá hàng hoá ở thành phố Tang Thiết, người chỉ cần chuẩn bị tiền là được, người chuẩn bị càng nhiều, cống
hiến đối với thế giới này lại càng lớn.” Lão Triệu hoàn toàn không hiểu. Liền ngay cả Đường Cảnh cũng nhắc nhở ở trong ý thức: “Sư phụ, hiện tại tiền là thứ không đáng giá nhất...tất cả mọi người là lấy vật đổi vật, thuốc men, nước tinh khiết và thực phẩm là những thứ quý giá nhất.” “Trong đống đổ nát trên mặt đất, tiền mặt ở khắp mọi nơi...không khác gì giấy lộn.” Bạch Vụ nhìn lão Triệu lộ ra vẻ mặt phát mộng nói: “Càng nhiều tiền mặt càng tốt, mặc kệ ngươi vận dụng thủ đoạn gì, cho dù ngươi muốn dùng vật tư để đổi lấy tiền mặt, ngươi cũng phải chuẩn bị cho ta.” “Chuyện này.” Lão Triệu chưa từng nghĩ tới sẽ có loại yêu cầu này. Y hiện tại đúng là...nghèo và chỉ còn tiền, một mực đang nghĩ, tại sao số tiền này không được tiêu sớm hơn, xây một nơi trú ẩn lớn hơn và tích trữ nhiều vật tư hơn. Trong ngày tận thế này, tiền mặt thật sự không có bất cứ ý nghĩa gì. Nhưng không hiểu sao...Bạch Vụ lại đưa ra yêu cầu này. Bạch Vụ cũng không quá coi trọng vấn đề này, hắn đối với người nào đó gặp gỡ lão Triệu, có chút hơi chờ mong, nhưng cũng không cao.
Đây là một nước cờ tiện tay, có thể có tác dụng là tốt nhất, không tạo nên tác dụng quá lớn, vậy cũng không sao. “Ta phải đi, nếu có tình huống khác, hãy kịp thời liên lạc. Tòa thành phố này, tạm thời cứ để như vậy, địa phương càng trọng yếu hơn trước mắt là Tòa Tháp.” Thần hàng được giải trừ. Sau khi Đường Cảnh nắm giữ thân thể của mình, lão Triệu cảm thấy rất kỳ quái: “Hắn muốn nhiều tiền mặt như vậy để làm cái gì?” “Không biết, nhưng sư phụ làm như vậy, nhất định có dụng ý của sư phụ.” “Ngươi thật đúng là tin tưởng hắn không hề có giữ lại” Lão Triệu tuy nói như vậy, lại cũng bắt đầu nghĩ biện pháp, làm như thế nào tận khả năng thu thập tiền mặt. Nếu như Bạch Vụ đã yêu cầu như vậy, như vậy y liền phải nghĩ biện pháp thực hiện yêu cầu này đến cực hạn. “Được rồi, sư phụ của người tuy rất cổ quái, nhưng cao nhân chính là như vậy, nếu đó là yêu cầu của hắn, ta sẽ cố gắng hết sức” Lão Triệu nói chuyện, lại bổ sung một câu: “Mà này, liệu hắn có
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây