Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình (Dịch)

Chương 139: Luân hồi

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng con Ác Đọa này cũng không phải là biến dạng cấp hai hoặc là biến dạng cấp ba. Bạch Vụ cũng rất nhanh đã nhận ra ánh mắt không hữu hảo này.

[Mối tình đầu của gã là Bạch Khiết, vợ trước tên là Vương Tịnh, làm tiếp viên ở trong công ty hàng không này, gã có một người anh trai tên là Hầu Long Đào và một người họ hàng xa tên là A Tân, vào thời điểm biết trên máy bay có giấu một quả bom, sự bất bình của gã rốt cuộc cũng bạo phát, trực tiếp biến thành một con Ác Đọa cấp năm. Biến dạng hoàn mỹ: ánh sáng xanh kinh khủng.]

Vào thời khắc nguy cơ như thế, Bạch Vụ cũng không có thời gian đồng tình với con Ác Đọa này, hắn nhanh chóng phân tích tình trạng hiện tại:

“Vị trí của ta đã thay đổi...lần này biến thành ta ở đầu máy bay...mỗi lần bạo tạc, sẽ có bắt đầu bất đồng?”

Cho dù Bạch Vụ rất muốn suy nghĩ thêm một chút, tìm ra một ít manh mối qua cửa phiến khu vực này.

Nhưng hàng xóm của hắn, lại là Ác Đoạ biến dạng cấp năm.

Đối mặt với Ác Đọa cấp ba, Bạch Vụ có thể miễn cưỡng chèo chống một chút, nhưng đối mặt với Ác Đoạ biến dạng cấp năm, hắn chỉ có thể đơn phương bị đánh.

Tạm thời không nói đến biến dạng hoàn mỹ ánh sáng xanh kinh khủng rốt cuộc là cái gì, chỉ cần là lực lượng cùng với tốc độ, liền có chênh lệch cực lớn.

Các trận chiến chênh lệch hạng cân đều kết thúc rất chóng vánh, bàn tay to lớn của Ác Đoạ, trực tiếp đánh bay cả người Bạch Vụ, hắn thậm chí ngay cả phòng ngự cũng đều không làm được.

Bạch Vụ không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể thừa dịp ý thức còn thanh tỉnh, thi triển tất sát kỹ ẩn giấu chính mình: “Đội trưởng cứu ta!”

Trong chớp mắt hô lên bốn chữ này, Ngũ Cửu cũng không có giết qua lớp lớp vòng vây như thiên thần...

Ngược lại là Ác Đọa xung quanh thính giác còn chưa có thoái hóa, đều chạy vội về hướng Bạch Vụ.

Móng vuốt của Ác Đọa trực tiếp xuyên qua xương quai xanh của Bạch Vụ.

Các Ác Đọa khác trong khoang hạng nhất cũng như là thây ma ngửi được mùi máu vậy, điên cuồng phóng về phía Bạch Vụ.

Bạch Vụ nhíu mày: “Không xong...không có Ngũ Cửu, ta thậm chí còn không thể chống đỡ đến lúc máy bay nổ tung...”

...

...

Tại khoang phổ thông.

Ngũ Cửu tỉnh lại trong đau đớn, trong chớp mắt y mở mắt, liền thấy được một con Ác Đọa, đang dùng chiếc lưỡi ghê tởm to bằng lòng bàn tay liếm trên mặt mình.

Vị đội trưởng rất thích sạch sẽ này, nhất thời cảm thấy buồn nôn.

Răng rắc!

Y trực tiếp vặn gãy đầu Ác Đọa, tiện tay ném ra ngoài.

Ngũ Cửu không giống Bạch Vụ, tuy rất tỉnh táo, lá gan rất lớn, nhưng dao động tâm tình là có, trong chớp mắt bừng tỉnh, liền thu hút các Ác Đọa khác.

May mà đã trải qua một lần tử vong, y đã không còn cảm giác sợ hãi tử vong, trị số đồng hồ thủy chung thấp hơn mười lăm.

Ác Đọa ở các khoang khác cũng không có nghe mùi vị chạy đến.

Nhưng Ngũ Cửu vẫn là ở vào trạng thái phát mộng.

Phản ứng của y là phản ứng của người bình thường, sẽ không giống như Bạch Vụ, vừa thanh tỉnh liền lập tức bắt đầu phân tích xung quanh.

Một con Ác Đọa biến dạng cấp ba đánh tới, Ngũ Cửu vừa lộ ra thần sắc mờ mịt, thân thể vừa phản xạ có điều kiện chém một đao, trực tiếp chém ngang lưng Ác Đọa.

“Ta không phải đã chết rồi sao? Đây là tình huống như thế nào...nơi này là địa ngục?”

Khung cảnh trước mắt, kỳ thật còn đáng sợ hơn so với âm phủ.

Nhóm Ác Đọa cũng không có bởi vì đồng loại tử vong mà đình chỉ bước chân, chúng nhao nhao tuôn về hướng Ngũ Cửu.

Nhưng cuối cùng, Ngũ Cửu ở trong trạng thái nửa thanh tỉnh vừa suy tư xác minh, vừa chém chết từng con Ác Đọa ở gần đó.

Mãi cho đến khi y nghe được ở phía xa truyền đến một thanh âm: “Đội trưởng cứu ta!”

Nhưng Ngũ Cửu có chút do dự, sau khoảng mười giây, y mới nghĩ ra một lời giải thích: “Chẳng lẽ vụ nổ vừa rồi là một loại huyễn thuật nào đó?”

Ngũ Cửu cũng không đần, nhưng không có thị giác Thượng Đế cùng với Phổ Lôi Nhãn, suy luận của y liền lộ ra có chút hoang đường.

Trong chớp mắt ý nghĩ này dâng lên, y rút đao một lần nữa, nhanh như chớp lao về phía thanh âm truyền đến.

Một đao này thẳng tắp mà bá đạo, giống như một đường phân chia tuyệt đối, tất cả Ác Đọa ở trong đường phân chia, đều bị cắt không có ngoại lệ.

Chỉ là lần này...ngũ Cửu đã đến muộn một chút.

Vào thời điểm y đến khoang hạng nhất, đã nhìn thấy Bạch Vụ bị ánh sáng xanh quỷ dị bao phủ, khí tức sinh mệnh vô cùng yếu ớt.

Trong miệng Bạch Vụ cắn huyết nhục Ác Đọa, như thể muốn thông qua Thao Thiết kéo dài tánh mạng, nhưng hắn đột nhiên nhớ tới một sự kiện, lập tức lại nhổ ra huyết nhục trong miệng.

Ngũ Cửu co rụt con mắt lại, tốc độ vung đao càng thêm mạnh mẽ.

Đao thế kinh khủng ở trong chớp mắt, trọng thương con Ác Đọa cấp năm này, nhưng lại không thể làm được miễu sát.

Trong mơ hồ, Bạch Vụ nhìn thấy thân ảnh của Ngũ Cửu, Bạch Vụ khó khăn cố nở một nụ cười: “Đội trưởng...lần sau đừng do dự...”

Bạch Vụ tắt thở.

Trước khi chết, hắn suy đoán chính mình hẳn không phải là một lần tử vong cuối cùng.

Cũng không phải là chỉ có tử vong do vụ nổ tạo thành mới có thể phục sinh, nếu là như vậy, có lẽ trong khoang máy bay cũng sẽ không chật kín những “hành khách” này.

Nhưng Ngũ Cửu không biết, di ngôn trước khi chết của Bạch Vụ, khiến cho y tự trách cực độ, thân là đội trưởng lại không có bảo vệ tốt cấp dưới.

Mặc dù trong những năm qua, y cũng trải qua sự mất mát khi các cấp dưới khác chết ngoài tháp, nhưng Bạch Vụ không đồng nhất, y coi thiếu niên thông mình này là người nối nghiệp.

Mắt của Ngũ Cửu đỏ ngầu vì tức giận, trị số đồng hồ bởi vì phẫn nộ trong nháy mắt đạt đến 115!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)