Kết luận này quả thực đáng kinh ngạc, nhưng nó giải thích cho phát hiện trước đó của Ngô Minh. Thảo nào lớp sương mù dày đặc sẽ không xâm chiếm Vũ Thành mà chỉ bao phủ xung quanh nó, thảo nào có rất nhiều thế lực ẩn nấp xung quanh, họ rõ ràng biết sẽ có nơi xuất hiện tế đàn Thần ấn.
Họ không vào Vũ Thành, cũng không phải vì nguyên nhân nào khác mà bởi vì vẫn chưa tới thời cơ, tin tưởng đến lúc thích hợp, nhân loại Vũ Thành, bao gồm Trùng tộc đều sẽ phải chịu đả kích mang tính chất hủy diệt.
Đây chính là hiện thực, nhân loại trước tiên không cần phải nói, bây giờ chỉ là năm bè bảy mảng, mặc dù đoàn kết như Trùng tộc thì khi đối mặt với Dị tộc nhân cường đại cũng không hề có sức chống cự. Cũng chính vì như thế, Vũ Trùng vương đã sớm nhận ra được nguy cơ nên khi phát hiện mình trở lại lập tức chạy tới kết minh.
“Đi thôi!” Ngô Minh vốn đã có tính toán trong lòng nên không nói gì, tiếp tục đi về phía khu an toàn dành cho nhân loại ở Vũ Thành. Lần này, đừng nói đám người Kha Đạt, ngay cả ánh mắt Tinh Hà nhìn về phía Ngô Minh cũng tràn ngập chấn động, ai có thể nghĩ tới Ngô Minh vậy mà có thể cùng Trùng nhân đạt thành thỏa thuận, hơn nữa những Trùng nhân đó thậm chí còn cực kỳ cung kính đối với Ngô Minh.
Tất cả những điều này hoàn toàn nằm ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, nhưng đám người Đồ Long lại không nghĩ vậy, bây giờ Đồ Long đã coi Ngô Minh như một vị thần, nếu là thần, vậy thì không gì không làm được, chuyện liên minh với Trùng nhân là chuyện bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây