Trong số rất nhiều Phù sư, Phan An nói với Ngô Minh một Phù sư nghiêm khắc trước mặt chính là phụ thân của mình, lần này Phan An nhất định sẽ đến bái làm môn hạ của phụ thân, điểm này tự nhiên không nghi ngờ chút nào.
“Ngô huynh, ngươi dứt khoát đi cùng với ta. Có cha và ông nội xung quanh, cho dù Thiền Sư tới tìm phiền toái thì hắn cũng phải cân nhắc!” Phan An thực sự coi Ngô Minh là một bằng hữu, cho nên mới đưa ra lời khuyên như vậy.
Nhưng Ngô Minh kiên định lắc đầu, anh biết ý tốt của Phan An, cũng chân thành ghi nhớ, nhưng rõ ràng là anh sẽ không bái sư, bởi vì anh ta muốn nhanh chóng đi tham gia kiểm tra Phù sư, hơn nữa nếu như thật sự bái vào Phan gia, nhất định sẽ mang đến phiền phức cho đối phương.
“Còn Đồ huynh, ngươi thì sao?” Ngô Minh đã có dự định nên Phan An cũng không dám cưỡng cầu, thành tích của Đồ Long cũng đáng giá thưởng thức, có lẽ tìm hắn cũng không có vấn đề gì.
Đang lúc Đồ Long muốn nói, đúng lúc này, một người đột nhiên nhảy ra khỏi trong đám Phù sư hét lớn: “Hừ, tên khốn kiếp, ngươi vẫn còn sống, cút ngay ra khỏi đây!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây