“Sương mù?” Ngô Minh sững sờ, nhìn bộ dáng Chu Khang Minh xem ra gã ta không phải đang nói dối, nhưng đây không phải trong Nguyên khí thế giới, làm sao có loại sương mù có thể cách ly hết thảy tín hiệu.
Và sương mù bình thường làm sao có thể vây lấy Vũ Thành, trừ khi đây không phải là một hiện tượng tự nhiên đơn giản, và theo quan điểm hiện tại, tình hình có lẽ còn muốn phiền phức và gay go hơn Ngô Minh nghĩ.
Trong lúc Ngô Minh đang suy nghĩ, Chu Khang Minh ngược lại không dám nhúc nhích, gã cũng đã từng nghe nói qua về năng lực Quỷ Vương. Lúc trước gã đã từng muốn khống chế Quỷ Vương để bản thân sử dụng, kết quả phái đi hơn mười binh sĩ cường hóa vậy mà lại bị Quỷ Vương một chiêu khói đen nuốt hết, sống không thấy người, chết không thấy xác. Từ đó về sau không dám khiêu khích Quỷ Vương nữa, nhưng gã ta không bao giờ tưởng tượng được Quỷ Vương lại là thuộc hạ của Ngô Minh, hơn nữa đối phương dĩ nhiên có năng lực thần không biết quỷ không hay đến nơi này.
Về phần Ngô Minh còn kinh khủng hơn, Chu Khang Minh vẫn có thể nhớ rõ cảnh tượng đối phương phẩn kích và truy sát gã vào đêm đó, lúc đó Khách sạn Lệ Hoa sụp đổ mà đối phương vẫn còn sống. Nếu như trước kia có thể có được sự hậu thuẫn của công ty, Chu Khang Minh cũng không sợ hãi, đối thủ dù mạnh cỡ nào cũng không thể sánh bằng vũ khí sinh học do công ty phát triển. Nhưng hiện tại đã mất liên lạc với công ty, đội trưởng hắc y nhân mạnh nhất bên người cũng bởi vì tiến vào trong sương mù mất đi tin tức, gã ta đã thành người cô đơn, lúc này tự nhiên hiểu rõ tình thế, cho nên vừa rồi gã nói thật ra không có một chút hư ngôn nào cả.
“Lão Hắc, bám thân, tiêu diệt linh hồn tên này!” Đột nhiên, Ngô Minh ra lệnh, hóa ra là lệnh cho Quỷ Vương động thủ. Lúc đó Chu Khang Minh còn đang suy nghĩ lung tung, nhưng gã ta không ngờ Ngô Minh lại trực tiếp kết án tử gã ta, vừa định nói gì đó, Lão Hắc kêu lên một tiếng kỳ quái, hóa thành một đám sương mù đen kịt quấn lấy Chu Khang Minh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây