“Anh... sao anh lại làm thế này? Anh định làm gì con trai tôi? Dừng lại ngay, nếu anh không dừng lại chúng tôi sẽ gọi cảnh sát!” Lúc này, cha mẹ Từ Tử Hạo vội vàng chạy tới phía sau Ngô Minh, giờ khắc này đang lo lắng cho con trai mình, lập tức lên tiếng khiển trách.
Ngô Minh không có để ý đến bọn họ, đưa tay đặt lên mi tâm A Mỗ, Ngô Minh huy động thần thức của mình truyền vào thông qua những ngón tay của mình để kiểm tra tình hình của A mỗ. Rất nhanh, Ngô Minh nhíu chặt lông mày ung dung hạ xuống, hiển nhiên A Mỗ không có chuyện gì, ngược lại hôn mê kiểu này là chuyện tốt, nguyên nhân là do ý thức của A mỗ bắt đầu hòa nhập hoàn toàn và trí nhớ của nó sẽ tỉnh lại, chính vì điều này mà nó mới hôn mê. Khi quá trình dung hợp này kết thúc, A Mỗ tự nhiên sẽ tỉnh lại, đến thời điểm đó, ý thức của A mỗ sẽ hoàn toàn hợp nhất với ý thức của Từ Tử Hạo.
Giống như Thiết Mâu và Nguyệt Ảnh hiện tại.
“Hắn không có chuyện gì, các ngươi yên tâm đi!” Lúc này tâm trạng của Ngô Minh rất tốt. Anh đã chắc chắn chỉ cần A mỗ tỉnh lại, A mỗ quen thuộc sẽ trở về. Dù diện mạo của nó đã hoàn toàn khác trước, nhưng không nghi ngờ chút nào, đây cũng là A mỗ, chỉ có điều hình thái không giống mà thôi.
Ngô Minh lúc này cảm giác được sau đầu có gió thổi qua, nhưng là không quay đầu lại, trực tiếp đưa tay chộp một cái, liền tóm lấy một cây gậy gỗ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây