Chỉ có điều vừa rồi không có ai chú ý tới, trong thủy lao, Hải yêu Vivian bị mấy U Linh chiến binh mang theo đã nở một nụ cười nhàn nhạt.
“Đã bắt đầu, rốt cuộc đã bắt đầu, người đội chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải được nó chấp thuận bước lên Con tàu lớn, đây là bước đầu tiên để cởi bỏ lời nguyền khủng khiếp đó. Ta vẫn cần nhẫn nại nữa, cố gắng chịu đựng, chỉ cần mượn những cái thứ này tay tiêu diệt kẻ Phá Hoại thì không cần che giấu thực lực nữa, kiên nhẫn, kiên nhẫn...” Vivian khóe miệng khẽ run lên, hiển nhiên là khá hưng phấn, nhưng không ai để ý đến bộ dạng của nàng lúc này.
Ngô Minh vừa rồi cũng hoảng sợ, nhưng sau khi Con tàu lớn phát ra chấn động kia lại trở nên im lặng, ngoại trừ đóng lại vòng bảo hộ nguyên khí bên ngoài thì không có chuyện gì xảy ra, khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng bí mật đề phòng. Đương nhiên, ngay cả Ngô Minh vận dụng cảm ứng nguyên khí, anh ta cũng không nhận ra trong khoảnh khắc bước vào Con tàu lớn, chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải trên đầu lại lộ ra một khuôn mặt người, khuôn mặt này hóa ra là đang cười.
Cảnh tượng kỳ quái như vậy, nếu ai nhìn thấy nhất định sẽ bị hù chết, đáng tiếc ngay cả Ngô Minh có thể nói là có cảm ứng nguyên khí biến thái cũng không có chút nào phát giác, lại càng không nói tới người khác.
Trận biến cố này nhanh chóng lắng xuống, nhưng cuộc truy tìm kho báu lần này hiển nhiên bị một bóng đen vô hình phủ lên, mỗi một người đều bị áp lực vô hình, ai cũng biết bảo vật trong tàu lớn là thứ tốt, nhưng nếu không ra ngoài được thì bảo vật có tốt cỡ nào cũng vô dụng. Mà Con tàu lớn chỉ được mở mỗi năm một lần, nếu ở lại nơi đầy khủng hoảng này trong một năm, ai biết được những điều kinh khủng gì sẽ xảy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây