Lưu Bân lúc này trông có vẻ mệt mỏi, áo giáp có nhiều vết máu, một tay cầm thiết chùy có gai nhọn, một tay cầm súng máy cỡ lớn. Bất quá hiển nhiên, giờ phút này đạn súng máy đã trống rỗng, đoạn đường này rõ ràng cho thấy chém giết để tới. Mặc dù trông có vẻ mệt mỏi nhưng trên gương mặt anh ta lúc này vẫn toát lên vẻ kiên quyết, thể hiện nét đặc trưng của một quân nhân.
“Mọi người không cần trông cậy vào Sư Thành. Lũ quái vật ở đó không ít hơn chúng ta, thậm chí có thể nhiều hơn. Tần Lực Đông và những người khác trong ủy ban quản lý gần như sợ chết khiếp. Bọn họ ngay cả bản thân còn khó bảo toàn, cũng không cần nói đến giúp chúng ta. Ngoài ra, để ta nói một câu, một lượng lớn vũ khí và vũ khí mới mà Thành phố Sư tử đặt hàng từ Ngân Xà Thành vẫn chưa được chuyển đến. Ngân Xà thành không riêng gì lừa bịp chúng ta, ngay cả Sư thành cũng lừa. Ta cùng Tần Lực Đông đã thương lượng xong rồi, nếu như lần này may mắn đánh lui quái vật thì cần phải cùng đi Ngân Xà Thành lý luận. Mẹ nó, đám Quỷ tây dương kia chính là không giữ chữ tín !” Lưu Bân vừa nói vừa mắng, khi mọi người nghe xong lời của Lưu Bân, đều biết Thành phố Sư tử không thể trông cậy vào.
Tương tự, bây giờ họ cũng không thể giúp đỡ Sư Thành. Vì mối quan hệ của Ngô Minh, Ngô Thành và Sư Thành là nhất mạch tương liên. Vốn dĩ bất luận một phương nào có phiền toái thì một phương khác đều sẽ không chút do dự hỗ trợ. Nhưng lúc này đây, đại quân quái vật tới quá hung, quá mãnh, hai bên đều ốc còn không mang nổi mình ốc, tự nhiên là ai đều không rảnh lo cho ai.
Và thời gian trôi qua, mặc dù rất nhiều quái vật đã bị giết nhưng số lượng không hề giảm mà ngày càng nhiều hơn, nếu tình trạng này ngày càng trầm trọng hơn thì Ngô Thành và cả Sư Thành sẽ không còn nữa.
Lý Hạ và Độc nhãn lão ngũ nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ không cam lòng, nhưng tình huống như thế này, cho dù không cam lòng đến đâu cũng không làm gì được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây