Diệp Quốc Huy cúp điện thoại, còn không để ý phía sau còn có người khác, hiển nhiên là đang tâm tình tốt lấy ra một chai rượu vang ngày xưa được coi là xa xỉ, từ tủ rượu trong nhà liền lấy ra một ly đế cao rót vào một chút, rượu vang như lụa, lắc nhẹ ly cũng có thể nhìn thấy rượu vang đọng lại trên vách ly giống như được phủ lên một tầng lụa mỏng, mỗi một lần lắc đều có thể phát ra từng đợt hương thơm ngào ngạt. Diệp Quốc Huy nhìn rượu vang mà đầu óc mơ tưởng viển vông, chờ đợi khi mình lấy Thời Gian Lam Tinh, có nên dâng hiến cho gia tộc hay là dùng cho chính mình. Trong thời đại này sức mạnh là trên hết, nếu như hắn ta không biết bí mật viên Thời Gian Lam Tinh có liên quan đến tư cách tham gia cuộc khảo hạch Huyền Phù Thánh Thành, vậy thì hắn sẽ không chút do dự hiến cho gia tộc. Nhưng nếu hắn ta đã biết bí mật này, vậy thì phải suy nghĩ kỹ càng, dù sao nếu như có cơ hội thì ai cũng đều muốn trở thành cường giả.
Nhưng dù thế nào thì hắn cũng là người được hưởng lợi, nghĩ tới đây Diệp Quốc Huy dương dương đắc ý chuẩn bị nhấm nháp thoáng một phát loại rượu vang đỏ quý hiếm này.
Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói.
“Diệp Quốc Huy!”
Giọng nói này đột ngột đến mức khiến người thần kinh vững vàng cũng phải sửng sốt. Diệp Quốc Huy không can đảm lắm, hắn kinh ngạc đến nỗi chiếc ly đế cao trên tay rơi xuống đất vỡ tan tành, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây