Khi nghe họ nói như vậy thì Ngô Minh có thể đã đoán được từ trước, hiển nhiên Quan Tây và Xuyên tử là loại người giảng nghĩa khí không để ý đến sinh tử, đã biết mình không địch lại đám người Mã Sửu mà họ vẫn liều mạng đi cứu Tiểu Vũ. Loại người này rất đáng để kết giao, một khi họ đã là người một nhà, thời khắc mấu chốt tuyệt đối sẽ không tiếc hết thảy đến giúp đỡ.
“Ngô đại ca, ta cũng nguyện ý ở lại!”
Ngay cả Tiểu Vũ lúc này cũng bày tỏ lập trường của mình, tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng thập phần hiểu chuyện. Lúc trước Ngô Minh đã cứu cô ta chính là ân nhân cứu mạng của cô ta, đừng nói chỉ lưu lại, chính là cùng người khác dốc sức liều mạng cô ta cũng dám.
Hơn nữa Tiểu Vũ càng thông minh, cô tự nhiên nhìn ra Ngô Minh bất phàm. Quan Tây và Xuyên tử có thể là do lòng nghĩa khí, nhưng cô biết Ngô Minh quyết định tiếp nhận cửa hàng thịt này chắc chắn không phải là một kẻ bốc đồng, anh ta phải có cái gì đó để dựa vào.
“Các ngươi yên tâm đi, cái gã Trần Kiến Long ta còn không để vào mắt. Tốt nhất là hắn đừng tới, nếu hắn dám đến ta cũng không sợ hắn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây