Đằng Băng bọn họ giờ phút này đã lo lắng vạn phần, mỗi lần Ngô Minh rời đi đều hứa hẹn một lúc sau sẽ quay lại, nhưng lần nào anh ta cũng biến mất, nhưng may mà bọn họ biết Ngô Minh không sao cả nên không có biểu hiện ra dị động.
Hôm nay là ngày ban thưởng của Nguyệt Thần, lúc này hàng ngàn tộc nhân Nguyệt tộc và Dạ tộc đã tụ tập quanh Nguyệt Thần Thụ, có thể nói là tinh hoa của toàn tộc đều xuất động. Xét cho cùng, hôm nay là ngày trọng đại của hai tộc, lúc này hai tộc chiếm cứ một phía, tuy rằng đối mặt lẫn nhau nhưng không có xung đột. Hầu như tất cả những người cấp cao đạt đến nguyên khí cấp bốn trong hai tộc đều đến đông đủ, nhưng Dạ tộc thiếu một người Dạ Minh.
“Kỳ quái, lễ thánh hôm nay, Dạ Minh của Dạ tộc không đến sao?”
Mấy vị trưởng lão của Nguyệt tộc kỳ quái nói. Thật lâu trước kia, bọn họ Nguyệt Dạ hai tộc đều là nhất tộc, tuy rằng hiện tại đã phân chia nhưng đối với loại đại sự Nguyệt Thần ban thưởng này lại là không thể có một tia một qua loa nào, nếu không tới là bất kính, bất kính Thần Linh thì hậu quả rất nghiêm trọng.
“Dạ Minh là một trong những đội trưởng thủ hộ của Dạ tộc, thậm chí cũng gần như là Trưởng lão Dạ tộc. Theo lý thuyết hắn không có khả năng không đến, mà hắn không đến khẳng định là hắn đến không được, coi như là có thiên đại sự tình, hay trọng thương thế nào thì cũng không được vắng mặt trong nghi thức này! “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây