Rõ ràng Thuyên tỷ này là trưởng nhóm, xem ra vận mệnh của Ngô Minh đã được định sẵn chỉ trong một câu nói.
Ngô Minh nghe vậy liền thầm nói những người này chém gió không sợ rớt lưỡi, mặc dù chính mình trúng độc, nguyên khí bị áp chế về trình độ thức tỉnh giả cấp một, nhưng đối phó mười mấy người này cũng dễ như trở bàn tay.
Đằng Băng lúc này bị đuổi theo vừa lau mồ hôi trên trán, lạnh lùng nói với đám người Thuyên tỷ: “Ngươi phải đối phó chính là ta, ta lưu lại, ngươi muốn làm gì thì làm, nhưng các ngươi phải để cho những người khác rời đi, bao gồm cả người này.”
Đằng Băng nói xong chỉ vào Ngô Minh.
Điều này khiến Ngô Minh khá bất ngờ, anh thầm nói Đằng Băng tuy còn rất trẻ nhưng dám đảm đương trọng trách, rõ ràng tính toán tự mình gánh vác để tìm lối thoát cho người khác, rốt cuộc là ở nơi hoang dã này họ hoàn toàn không thể trốn thoát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây