Mọi người đã thấy chuyện vừa rồi xảy ra, nhưng việc Ngô Minh nói Viên Vĩ tự sát là quá phiến diện, nhất định không có khả năng tin được, nhưng sau khi nghe mọi người nói xong, đội trưởng liền vẻ mặt đồng tình nói: “ n, xem ra Viên Vĩ đã tự sát, có rất nhiều người chứng kiến, sự tình rất rõ ràng, được rồi, người đâu, đem thi thể mang đi, thẻ sinh vật cũng mang đi, thu đội!”
Thu đội?
Phùng Bình choáng váng, điều này khác xa với những gì hắn tưởng tượng, phải biết người chết là con trai của Viên ủy viên, cho dù có tự sát thì nhất định cũng phải đưa mọi người về thẩm vấn, thậm chí sẽ giết người cho hả giận, càng không cần phải nói, đây là tình huống mà một người sáng suốt vừa thấy liền có thể nhìn ra vấn đề trong nháy mắt. Mà trước mắt, thế nào mà lại nhẹ nhàng bâng quơ như vậy?
Phùng Bình không phải kẻ ngốc, ngay lập tức nhận ra có điều gì đó không đúng, mặc dù không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng không dám ở lại đây nữa, đành phải quay về hỏi ý kiến lão gia tử.
Vì vậy hắn cũng không có dừng lại dẫn người rời đi, về phần những người vốn là do Viên Vĩ mang tới, cũng vội vàng rời đi. Trong chốc lát, trừ bỏ một vũng máu thì những người khác đều rời đi không còn một bóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây