Trần Tri Diệc là anh em tốt của anh ta, nếu mở lời, chắc có thể xin một viên tinh hạch.
Mỗi người đều có toan tính riêng.
Chỉ có Trần Tri Diệc còn đang đắm chìm trong cảm giác được người khác sùng bái, ngưỡng mộ.
Ứng Tranh và Trì Tự nghỉ ngơi thêm một ngày trong phòng.
Chủ yếu là vì dị năng hệ tinh thần của Trì Tự khá đặc biệt, sau khi thức tỉnh lại có phần yếu ớt.
Không giống như các dị năng khác, thường sau khi thức tỉnh sẽ cảm thấy sung mãn sức lực.
“Tôi chắc không sao nữa rồi.” Trì Tự hoạt động tay chân một chút.
“Được, vậy ra ngoài thử xem.” Ứng Tranh nói: “Có chuyện gì cũng không sao, bây giờ tôi rất mạnh rồi.”
Trì Tự nhìn dáng vẻ ngông nghênh của cô, bật cười: “Vậy sau này phải dựa vào chị che chở rồi.”
Ứng Tranh ra dáng đàn chị, dẫn theo đàn em Trì Tự rời khỏi phòng.
Vừa ra khỏi tòa nhà, đã thấy hai ba con thây ma lững thững đi tới từ nơi khác.
Ứng Tranh không ra tay.
Trì Tự nín thở tập trung, dồn toàn bộ tinh thần.
Tinh thần lực như một mũi tên đâm thẳng ra, phá hủy hệ thần kinh trong não thây ma.
Trong mắt Ứng Tranh thì ba con thây ma đột nhiên ngã xuống như bị đánh ngất.
Cô giơ ngón tay cái khen ngợi Trì Tự.
Trì Tự cười nhẹ: “Cũng coi như dùng được, nhưng hiện tại chắc chỉ dùng được khoảng mười lần.”
“Vậy liên kết tinh thần của cậu thì sao? Tốn nhiều không?” Ứng Tranh hỏi.
“Cái đó tốn rất ít, nhất là khi ở trong trạng thái “treo máy“.” – Trì Tự đáp.
“Vậy cứ để nó hoạt động suốt đi, dùng nhiều sẽ nâng cao dần thôi.” Ứng Tranh vừa nói vừa lấy ba viên tinh hạch từ đầu thây ma đưa cho Trì Tự.
Trì Tự gật đầu nhận lấy, rồi liên kết với Ứng Tranh.
[Đi đến khu nhà ăn đi, ở đó chắc có nhiều thây ma.] Ứng Tranh nói.
[Được.]
Trên đường đi cũng có kha khá thây ma.
Ứng Tranh đợi Trì Tự ra tay trước, rồi mới giải quyết phần còn lại.
Tinh hạch đương nhiên là thuộc về người ra đòn kết liễu.
[Tiến độ nâng cấp (cấp 1): 176/200]
Còn hơn hai mươi con nữa mới lên cấp, chỉ dựa vào mấy con thây ma cấp 1 lẻ tẻ dọc đường thì hơi chậm.
May mà mắt Ứng Tranh tinh tường, đã phát hiện ra trong nhà ăn đang tụ tập một đám lớn thây ma.
Hình như còn có hai con cấp hai!
Mắt cô sáng lên, trong đầu gọi Trì Tự: [Đi thôi! Đằng kia nhiều thây ma lắm.]
Hai người đến trước nhà ăn, bầy thây ma bên trong ngửi thấy mùi liền ùn ùn tràn ra ngoài.
Ứng Tranh giơ tay, không gian trong nhà ăn như màng phim bị xé toạc, mười mấy con thây ma lập tức bị chém đầu.
Hai con thây ma cấp hai nhận thấy điều bất thường liền nhảy ra từ hai bên cửa sổ.
Trì Tự chia ra một phần tinh thần lực, nhắm vào con bên trái.
Con thây ma đó khựng lại, dường như muốn giãy dụa, nhưng ngay giây sau đã ngã xuống.
[Tôi đối phó thây ma cấp hai vẫn hơi gắng sức, tiêu hao tinh thần lực quá nhiều.] Trì Tự nói với Ứng Tranh.
[Được rồi, cậu cứ chậm lại chút.] Ứng Tranh đáp.
Cô quay sang con thây ma bên phải, nó gầm lên uy hiếp khi thấy ánh mắt cô.
Ứng Tranh cười mỉa, lưỡi dao không gian lướt qua cổ nó như cắt bơ.
Cô trực tiếp hấp thụ tinh hạch.
[Hệ thống đang nâng cấp...]
Ứng Tranh không cười nổi nữa.
Vì giờ cô cảm thấy toàn thân mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ tại chỗ.
Muốn dùng dị năng nhưng lại lực bất tòng tâm.
[Hệ thống, chuyện gì vậy? Sao lúc nâng cấp tôi lại ra nông nỗi này?]
Nhưng hệ thống hoàn toàn không phản hồi.
Người đang “treo máy” là Trì Tự lại phát hiện có điều không ổn.
[Chị sao vậy?] Anh hỏi.