Lâm Thanh Phi nghe ra lời cảnh cáo trong lời nói của Quý Dịch Quân, nhìn chằm chằm vào tờ báo cáo trên bàn, nắm chặt tay, không nói gì.
Cô ta rất rõ ràng, lúc này nếu làm bất cứ điều gì, sẽ khiến Quý Dịch Quân chán ghét.
“Sao có thể như vậy được!” Lâm Vĩ cầm lấy tờ báo cáo giám định, xem xong lại trợn mắt nhìn Hứa Tô: “Anh và bọn họ là một giuộc!”
Ông ta chưa từng nghe nói qua, Hứa Hồi thế mà lại lưu trữ một phần máu cuống rốn cho Nguyễn Chỉ Tâm.
Hứa Tô nghe vậy, nhướng mày: “Lời của Lâm tiên sinh thật là kỳ lạ, người cậu như tôi, lại có thể thiên vị một đứa cháu gái giả sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây