Một lúc lâu sau, người đàn ông khàn giọng nói: “Chuyện đó qua rồi?”
Nguyễn Chỉ Tâm gật đầu nhẹ.
“Được, nếu đã vậy——” Đôi mắt sâu thẳm của anh chứa đựng sự dâng trào, trông còn sâu hơn cả màn đêm ngoài cửa sổ: “Nguyễn Chỉ Tâm bây giờ anh muốn mở quà.”
Nụ hôn nồng nhiệt tiếp tục rơi xuống, đầu lưỡi trơn trượt luồn vào khoang miệng. Nguyễn Chỉ Tâm bị hôn đến hơi thiếu oxy, đầu óc trống rỗng.
Đợi khi lấy lại được ý thức, Trình Việt Lâm đã bế cô vào phòng ngủ, cả người đè lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây