“Chị dâu không biết đâu, hồi đó em đến trường A tìm anh Lâm chơi, anh ấy bảo sẽ dẫn em đi ăn cơm, kết quả chưa đến được nhà hàng thì anh ấy đã bỏ em lại giữa đường để đuổi theo tên trộm. Đuổi thì đuổi đi nhưng anh ấy đuổi mất hơn một tiếng đồng hồ, còn theo tên trộm nhảy qua cả một con mương hôi thối, cuối cùng tên trộm tức quá phải đầu hàng, đưa hết đồ ăn cắp trong ngày cho anh Lâm, chị bảo có lợi hại không?”
Phó Sâm Viễn vừa ôm điện thoại chơi xong một ván game ở bên kia ngẩng đầu lên, trêu chọc: “Chậc, không ngờ nhỉ, anh cả Trình còn có chiến tích oanh liệt như vậy?”
Tiền Phạm quăng lá bài trên tay xuống, giọng điệu khá tự hào: “Hừ, đùa à. Anh Lâm nhà chúng ta, tuyệt đối là người hành hiệp trượng nghĩa! Không thể chịu đựng được những hành vi trộm cắp vặt vãnh, bắt trộm đưa đến đồn cảnh sát, có một người bị mất ví còn nhờ cảnh sát trao tặng cho anh ấy một lá cờ vinh danh nữa!”
Nguyễn Chỉ Tâm: “...”
Cô liếc nhìn người đàn ông giả vờ nghiêm túc bên cạnh, nhỏ giọng hỏi một câu mà chỉ hai người nghe thấy: “Anh thật sự nhảy xuống mương hôi thối sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây