Dần dần bình tĩnh lại, Nguyễn Chỉ Tâm ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh: “Anh muốn em bù đắp như thế nào? Chỉ cần nằm trong khả năng của em, em đều sẽ cố gắng.”
“Ồ? Thật sao.”
“Vâng.” Nguyễn Chỉ Tâm chậm rãi gật đầu.
Im lặng một lúc, người đàn ông cười khẽ một tiếng, hứng thú mở lời: “Nếu đã vậy thì... anh phải suy nghĩ thật kỹ đây.”
Nguyễn Chỉ Tâm thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó, cô lại nghe thấy lời ám chỉ nhẹ nhàng của anh——
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây