Vừa rồi nhìn cô từ xa, Tần Quyết đã thấy Nguyễn Chỉ Tâm có vẻ tiều tụy. Anh ta muốn an ủi cô, giúp cô giải quyết những rắc rối sau này nhưng lại sợ cô vội vàng muốn phiết thanh quan hệ với mình.
Nghĩ đến đây, Tần Quyết vội vàng nói: “Chỉ Tâm, em đừng vội từ chối, trước đây em cũng đã giúp anh rất nhiều, không phải sao?”
Anh biết cô luôn phân biệt rạch ròi với mọi người, nếu không nói như vậy, cô sẽ không muốn nhận sự giúp đỡ của anh.
Nghe Tần Quyết nói, Nguyễn Chỉ Tâm thở phào nhẹ nhõm nhìn anh: “Dù sao thì, vẫn cảm ơn anh đã đến viếng ông nội.”
Tần Quyết khẽ dừng lại, đôi mắt dịu dàng, nhìn cô cười: “Ông nội Nguyễn cũng là trưởng bối của anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây