Tàn Bào

Chương 90: Từ đường nhà họ cổ(1)

Chương Trước Chương Tiếp

86 : Từ Đường nhà họ Cổ.(1)

Đi tới không xa liền có xe ô tô nhà họ Cổ đến đón, Kim Châm liền từ chối, muốn tự đi bộ, tổ huấn của phái Mao Sơn là đệ tử bản phái không được ngồi kiệu mà phải luôn đi bộ.

Tám giờ tối, mọi người liền đến thôn trấn mà nhà giàu ở, nhà giàu này nhờ là ngành dệt mà làm nên sự nghiệp, làm ăn rất lớn, nghe nói còn làm hội trưởng thương hội gì đó, cách vài dặm đã có đoàn người đón tiếp.

Nhà giàu họ Cổ lần này do một lão giả hơn sáu mươi tuổi gầy gò, dẫn theo một đám già trẻ ra đầu trấn nghênh đón. Khi nhìn thấy đoàn người Kim Châm, liền lập tức quỳ xuống, đồng thanh hô lớn “Cung nghênh Mao Sơn tiên trưởng, Đỗ chân nhân”.

Gặp đội hình lớn như thế này, chẳng những Tả Đăng Phong bất ngờ mà đoán chừng bản thần Kim Châm cũng không ngờ được, chỉ thấy hắn vội vàng bước tới trước nâng Cổ hội trưởng dậy.

- Chân nhân tự mình giá lâm, Cổ mỗ vô cùng cảm kích, những tục vật này chắc không lọt vào pháp nhãn của chân nhân, chỉ xin được mua thêm chút nhang đèn cho phái Mao Sơn, còn hai cuộn vải lụa và mười sấp vải tốt này là để cho các đạo trưởng đặt may pháp bào.

Cổ hội trưởng vừa đứng dậy, liền ra hiệu cho người hầu dâng lên một mẫm gỗ phủ vải đỏ, cùng các lễ vật.

- Vô Lượng Thiên Tôn, Cổ hội trưởng khách khí quá !

Kim Châm do dự một lát liền nhìn tùy tùng đi phía sau khẽ gật đầu, tuy tùng thấy vậy liền tiến lên nhận lấy lễ vật.

- Mời chân nhân.

Cổ hội trưởng thấy Kim Châm chịu nhận lễ vật, liền vui mừng nâng tay mời khách. Kim Châm liền khẽ gật đầu, tiến lên trước sóng vai cùng đi.

Tả Đăng Phong khẽ lui về sau vài bước, dựa theo biểu hiện của Kim Châm và đám đạo nhân thì lễ vật nhiều như lúc này không phải thường xuyên gặp được. Thường nói vô công bất thưởng lộc, đưa tặng lễ vật quý báu như vậy, còn tổ chức đòn tiếp cung kính như vậy, kẻ ngốc cũng biết việc lần này chắc chắn làm không dễ rồi, nếu đơn giản chỉ tìm một huyệt mộ tốt thì chắc chắn không cần phô trương lớn như vậy.

Kim Châm tất nhiên cũng hiểu, lần này Cổ hội trưởng không làm như bình thường, không đợi làm xong việc mới đưa lễ vật mà đưa lên trước, lại còn quỳ xuống làm lễ, bày trò trước mặt người dân qua lại, đây chính là muốn cưỡng ép mà. Chẳng qua trả giá cũng rất tốt, lễ vật nhiều như thế, lại còn quỳ xuống làm lễ, cấp đủ mặt mũi cho phái Mao Sơn, làm như thế này dù Kim Châm không muốn cũng phải nhận. Chẳng qua cảm giác bị ép buộc thật không tốt, cho nên lúc này Kim Châm luôn nghiêm mặt.

Nhà họ Cổ đã sớm chuẩn bị tất cả thứ cần thiết, đoàn người Kim Châm vừa vào liền lập tức bắt đầu tổ chức nấu nướng, Kim Châm ngồi chế trên ghế đầu, còn Tả Đăng Phong mặc dù quần áo rách rưới nhưng vẫn được xếp cho một chỗ, ngay cả 13 cũng được phân cho một con cá chép đuôi hồng.

Khi dùng cơm Kim Châm không còn nghiêm mặt nữa, lúc trước hắn tức giận không phải là lo sợ bản thân không làm được, mà là không thích cách thức ép buộc mà đối phương dùng, cũng không phải không có lòng tin, hơn nữa hắn đã đi bộ xa như vậy, sớm đã đói bụng, bữa tối vô cùng phong phú, khi tới giờ hợi, chủ và khách đều vui vẻ .

Sau khi ăn xong, Kim Châm cũng không đi nghỉ, mà yêu cầu Cổ hội trưởng dẫn hắn đi xem linh cữu phụ thân của hắn một chút. Cổ hội trưởng vừa nghe liền lộ vẻ khó xử.

- Lệnh tôn qua đời đã hơn một tháng rồi, bình thường thì phải sớm hạ huyệt rồi, dẫn đường đi.

Kim Châm nghiêm giọng nói, lúc trước khi lật xem công đức bộ, hắn cũng nắm được một ít tin tức về nhà họ Cổ.

- Đợi ban ngày được không ?

Cổ hội trương sợ hãi nói.

- Có ta ở đây thì ông sợ gì chứ, dẫn đường đi.

Kim Châm liền nói.

Cổ hội trưởng thấy Kim Châm vẫn kiên trì, liền cắn răng kêu thêm mấy người hầu trong nhà cùng đi dẫn đoàn người Kim Châm về phía Tây trấn. Từ Đường của nhà họ Cổ nằm ở phía Tây, quan tài của phụ thân hắn được để ở đó.

- Đỗ chân nhân, hình như tiên phụ có gì đó là lạ.

Vừa đi Cổ hội trưởng vừa nói nhỏ với Kim Châm.

- Kì lạ chỗ nào ?

Kim Châm liền cười lạnh hỏi, nếu giống bình thường, thì cũng đâu cần phải tặng lễ lớn như vừa rồi chứ.

- Vào ngày thứ ba, bên trong quan tài tiên phụ có âm thanh móng tay gãi vào nắp, lúc ấy mấy người túc trực bên linh cữu đã sợ quá mà bỏ chạy.

Cổ hội trưởng liền nhỏ giọng trả lời.

- Trường minh đăng sáng hay tắt ?

Kim Châm ngắt lời Cổ hội trưởng. Trường minh đăng mà Kim Châm hỏi chính là ngọn đèn dầu đặt bên thi thể người chết, ngọn đèn phải cháy liên tục trong ba ngày.

- Vẫn sáng !

Cổ hội trưởng liền nhìn xung quanh, vẻ mặt sợ hãi nói.

- Các ông có mở quan tài ra nhìn kĩ không ? Có thể là lệnh tôn chỉ bị ngất sống lại thì sao ?

Kim Châm liền hỏi.

- Chưa... Không có ai dám mở !

Cổ hội trưởng lắc đầu liên tục nói, thấy Kim Châm nhíu mày liền vội vàng bổ sung:

- Lúc ấy tiên phụ đã hoàn toàn tắt thở rồi, không có khả nắng sống lại được.

- Sau đó thế nào ?

Kim Châm liền hỏi tiếp.

- Sau đó quan tài được mang vào trong Từ Đường, mỗi khi trời tối ở bên trong đều có tiếng gãi nắp quan tài, gần đây càng nghiêm trọng hơn, ở bên trong còn có tiếng gào rú truyền ra.

Cổ hội trưởng sợ hãi nói.

Kim Châm nghe xong liền không nói gì nữa, muốn đi chậm lại để nói chuyện với Tả Đăng Phong, nhưng Cổ hội trưởng lúc này đâu dám cách hắn nữa bước, luôn bám sát theo Kim Châm một tấc không rời.

Từ Đường Cổ gia ở phía Tây Bắc trấn, là một tòa kiến trúc cổ kính rất lớn, chiếm diện tích hơn hai mẫu ruộng, bên ngoài tường bao là một cánh rừng rậm, bên trong liên tục truyền ra tiếng kêu của quạ đen và cú đêm. Trước cửa có bảy người trưởng thành vạm vỡ, đang vây quanh đống lửa múa quyền uống rượu.

- Hội trưởng !

Trông thấy đám người Cổ hội trưởng đến, mấy người này lập tức chạy đến.

- Đại ca, bên trong có âm vật gì đó, nhưng không lợi hại mấy !

Tả Đăng Phong liền nhỏ giọng nói, Âm Dương Quyết không chỉ giúp hắn có khả năng cảm nhận được các dị tượng xung quanh, còn có thể ước lượng thực lực của đối phương.

- Buổi tối quạ đen kêu, chắc chắn không bình thường.

Kim Châm nghe xong liền gật đầu, quay về hướng rừng cây bên cạnh Từ Đường nhẹ giọng nói :

- Chưởng giáo phái Mao Sơn, Đỗ Thu Đình đang ở đây, yêu vật lập tức lui đi.

Hắn vừa nói xong, đám quạ đen cùng cú đêm lập tức im bặt, xung quanh liền lặng như tờ. Mọi người thấy vậy liền nhìn Kim Châm đầy kính phục, chỉ có Tả Đăng Phong hiểu rõ huyền cơ bên trong, lúc Kim Châm lên tiếng thì có truyền theo đó một ít linh khí, nói thẳng ra chính là đám quạ đen với cú đêm này bị linh khí dọa sợ, mặc kệ nội dung mà hắn nói là gì thì kết quả vẫn như cũ.

- Mở cửa !

Kim Châm liền gọi người mở cửa.

Cửa lớn vừa mở ra, một luồng Âm khí từ bên trong lập tức bừng lên, sau khi chạm đến hai người Kim Châm và Tả Đăng Phong lập tức lui lại.

Kim Châm dẫn đầu tiến vào, Tả Đăng Phong liền theo sát, mọi người cũng lục đục theo sau.

[/COLOR]

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)