Tân An Quỷ Sự

Chương 190: Vô dục vô cầu

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe Lâm lão gia nói vậy, Lâm phu nhân vừa khóc vừa xua tay: “Đại nhân, hôm qua sau khi họ đi, ta thật sự không làm gì hết, không riêng gì Cầm nhi, tất cả người làm trong nhà đều có thể làm chứng cho ta, xin ngài minh giám ạ”Trình Mục Du nhìn Tôn Cầm: “Thành thật kể lại những việc ngươi làm ngày hôm qua, không được có chút gian dối nào, nói dối quan phủ là có tội đấy”

Tôn Cầm dập đầu vài cái: “Dân nữ tuyệt đối không dám nói dối nửa câu. Hôm qua, sau khi thăm biểu đệ ở Tam Tô quán xong thì ta đi thẳng tới Lâm phủ, đúng lúc gặp Xu Nhi cũng đến đó, cô cô nhất thời tức giận nên làm nàng ta bị thương. Sau khi cô phụ và Xu Nhi rời đi, ta vẫn luôn ở cạnh cô. Bởi vì sau khi đến Tam Tô quán, biểu đệ ngày càng khỏe ra nên tâm trạng của cô cô đã tốt hơn rất nhiều, cũng không vì chuyện của cô phụ mà đau buồn quá lâu, tới khi trời hửng sáng, ta mới ngủ cạnh cô, sau đó thì bị người của đại nhân phái tới đánh thức rồi theo họ đến phủ Tân An”

Trình Mục Du ngước mắt, đứng bật dậy khỏi ghế: “Ngươi nói… Ngươi tới Tam Tô quán?”

***

“Đại nhân nghi ngờ tam thi mà ta gặp ở Tam Tô quán hôm đó chính là người giết chết Xu Nhi sao?” Trong thư phòng, thậm chí còn không đợi Trình Mục Du uống trà xong, Tưởng Tích Tích đã sốt ruột đi theo sau hỏi.

“Ngươi biết Xu Nhi chết như thế nào không?” Trình Mục Du uống trà rồi đặt chén lên bàn.

“Bị cưỡng gian mà chết”

“Vậy nên ta cảm thấy kẻ giết chết Xu Nhi không phải là người bình thường”

“Tại sao?” Tưởng Tích Tích tiếp tục hỏi.

Trình Mục Du liếc Lưu Tự Đường ngồi cạnh một cái, Lưu Tự Đường lập tức đứng lên rồi đi đến bên cạnh Tưởng Tích Tích, mỉm cười với nàng ta: “Cô chưa xuất giá nên có một số việc không tiện biết, cũng đừng hỏi kỹ nữa. Nhưng cô nghĩ thử xem, cô gặp tên điên kia ở gần Tam Tô quán, cái chết của Xu Nhi cũng liên quan ít nhiều đến Tam Tô quán, nên Trình huynh nghi ngờ cũng không phải không có nguyên do”

Tưởng Tích Tích đỏ mặt, đại khái đoán cũng được hắn ta nói vậy là có ý gì, vì thế trợn mắt nhìn hắn một cái, rồi lại quay đầu nhìn Trình Mục Du: “Đại nhân, ngài định làm thế nào?”

“Chuyện đã đến nước này, ta phải đích thân đến Tam Tô quán một chuyến, Tích Tích, ngươi đi chuẩn bị một chiếc xe ngựa, lát nữa ta và Lưu đại nhân sẽ cùng đi”

Tưởng Tích Tích đáp lại rồi đi ra ngoài, lúc này Trình Mục Du mới nói với Lưu Tự Đường: “Trong cơ thể Xu Nhi không có dịch thể của nam nhân, nhưng lại có dấu vết bị cưỡng bức rất rõ ràng. Ta đã sai người kiểm tra kĩ xung quanh rồi, cũng không phát hiện tinh d*ch, điều này thật sự không hợp với lẽ thường, đây là việc thứ nhất. Thứ hai, mặc dù nàng ta bị bóp chết, nhưng trên cổ lại không có dấu vân tay. Thứ ba, ta đã phái người hỏi những người trong Lâm phủ, tất cả đều nói giống Tôn Cầm, tuy có hiềm nghi bị mua chuộc, nhưng nếu có ai nói dối thì sẽ rất dễ bị nhận ra, mà bọn họ lại không giống như đang nói dối”

Lưu Tự Đường gật đầu: “Quan trọng nhất là không bắt được kẻ tình nghi, cũng không thể nghe theo lời Lâm Hiếu Chi mà định tội phu nhân của ông ta, nên đại nhân thả Tôn Tuệ kia về trước cũng là hợp tình hợp lý”

Trình Mục Du lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ: “Hiền đệ, rốt cuộc Cửu Hiền Nữ là người như thế nào?”

“Không nói rõ được, tuy nàng ta còn nhỏ tuổi, nhưng thoạt nhìn vô dục vô cầu, trông như một cao nhân ẩn thế”

“Vô dục vô cầu?” Trình Mục Du nghiêm nghị nơi: “Con người ai cũng có dục vọng, tam thi thần chính là hóa thân của dục vọng, sao nàng ta có thể là ngoại lệ được? Nhưng rốt cuộc dục vọng của nàng ta là gì?”

***

Ánh nắng chiếu vào qua khe cửa sổ, phủ lên người Cửu Hiền Nữ, khiến khuôn mặt của nàng ta bị chia thành hai nửa sáng tối, trông có vẻ đáng sợ. Nàng ta nhắm chặt mắt, nhíu mày, nhẹ giọng nói với thứ không nhìn thấy trước mặt: “Lại mang một thân dính toàn máu về, lần này chơi sướng không?”

Hai bóng chân mờ hiện ra, mặt trên dính đầy vết máu, Cửu Hiền Nữ cúi đầu nhìn bụng mình: “Thấy chưa? Thế giới bên ngoài tươi đẹp biết bao, một khi đi ra sẽ lưu luyến không muốn về, ta tốn rất nhiều công sức mới triệu hồi được nó, chẳng lẽ các ngươi không muốn ra ngoài xem thử sao?”

Bụng khẽ động đậy vài cái như thai đạp, sau đó, bên trong truyền ra tiếng hít thở nặng nề, giống như có thứ gì đó đang ra sức ngửi mùi máu tươi trong không khí.

Cửu Hiền Nữ hài lòng mỉm cười: “Vẫn chưa hạ được quyết tâm đúng không? Không sao, chờ các ngươi tận mắt thấy bọn nó thưởng thức bữa tiệc như thế nào, ắt sẽ bằng lòng đi ra” Nàng ta sờ bụng mình, thầm nói trong lòng: “Ta đã chờ rất lâu rồi, chờ thêm mấy ngày nữa cũng không sao. Không xa nữa, ngày đó hẳn là không còn xa nữa”

Tiếng gõ cửa chợt vang lên, Cửu Hiền Nữ vung tay trái đang đeo răng nanh về phía trước, hai cái chân lập tức ẩn vào không khí, nàng ta ngẩng đầu nói mời vào. Cửa mở ra, bóng dáng Thành Chương xuất hiện ngoài cửa, hắn hành lễ: “Sư phụ, mấy ngày nay đồ nhi cảm thấy cơ thể đã dần tốt hơn nên muốn luyện tập một ít công pháp đạo gia giống như các sư huynh, sư tỷ, không biết sư phụ có đồng ý không ạ?”

Cửu Hiền Nữ rút ra một quyển sách từ bên giường rồi đưa cho hắn: “Con tự xem trước đi, chỗ nào không hiểu thì hỏi ta”

Thành Chương thấy yêu cầu của mình được đồng ý nhanh như vậy thì vô cùng mừng rỡ, đang định nói cảm ơn thì lại nghe thấy tiếng ồn ào từ ngoài cửa truyền vào, giọng Đức Lượng vọng đến: “Sư phụ, Trình đại nhân của phủ Tân An tới, mời người ra ngoài gặp”

Sắc mặt Cửu Hiền Nữ cứng lại, bỏ Thành Chương lại rồi tự mình ra nghênh đón, Thành Chương đi theo sau nàng ta ra khỏi cửa phòng, hỏi Đức Lượng: “Tại sao người của quan phủ lại tới đây, không phải chuyện lần trước đã nói rõ ràng rồi ư?”

Đức Lượng nhún vai: “Không biết, sư phụ không nói, chúng ta cũng đừng hỏi lung tung, đệ rót mấy chén trà rồi mang qua cho sư phụ là được”

Trình Mục Du đánh giá Cửu Hiền Nữ ngồi đối diện, chỉ thấy nàng ta có một vẻ mặt trong sáng, lạnh nhạt, quả thật giống một cao nhân đắc đạo không màng thế sự như Lưu Tự Đường nói. Hắn khẽ cười: “Đạo trưởng, năm lần bảy lượt đến thăm vùng đất cao quý này, thật sự là quấy rầy ngài quá”

Cửu Hiền Nữ khẽ lắc đầu: “Từ khi khai quốc, Đại Tống ta đã coi trọng đạo pháp, đạo quán rầm rộ, thân là đệ tử của đạo gia, đương nhiên phải cảm thấy thánh ân sâu sắc, nếu có thể góp chút sức mọn để giúp quan gia, đương nhiên ta cầu còn chẳng kịp, sao có thể nói là quấy rầy chứ”

“Đạo trưởng đúng là người biết lý lẽ, người quang minh lỗi lạc không nói tiếng lóng, thế ta nói thẳng luôn vậy”

“Xin Trình đại nhân cứ nói”

“Gần đây thành Tân An liên tục xảy ra mấy vụ án kỳ lạ, theo manh mối mà ta nắm giữ thì hình như có liên quan đến tam thi thần, không biết đạo trưởng có cái nhìn thế nào về tam thi?”

Cửu Hiền Nữ khó hiểu nhìn Trình Mục Du: “Ý của đại nhân là tam thi làm loạn ở nhân gian ư? Sao lại có chuyện này được? Chúng chỉ có thể ra ngoài một canh giờ vào buổi tối ngày Canh Thân thôi, sau đó sẽ trở về bản thể, sao có thể làm việc ác chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy được chứ? Chắc đại nhân tìm sai người rồi”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)