Nghe vậy, trong lòng Chân Mật dâng lên một cỗ ấm áp và hạnh phúc; nhưng khi nghĩ đến chuyện mẫu thân khuất núi, lại không khỏi bi thương dâng trào.
Quách Nữ Vương tự nhiên minh bạch vì sao Chân Mật lại lộ ra thần tình như vậy, liền an ủi: “Dù sao quý nhân cũng phải bảo trọng thân thể, đừng để bệ hạ quá mức lo lắng, chén thuốc này ngài uống trước đi.”
Chân Mật thở dài, không nói gì thêm, tiếp nhận bát ngọc từ tay Quách Nữ Vương rồi uống cạn một hơi.
Nàng không muốn bởi vì mình mà liên lụy Lưu Hiệp.
Ít nhất, đừng để y quá mức lo lắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây