Bàng Thống vẫn ung dung ngồi đó uống rượu, như thể vừa rồi Trương Phi định đánh không phải là hắn vậy.
Lưu Bị suy nghĩ một chút, rồi chắp tay hỏi: “Sĩ Nguyên, tam đệ nhà ta tuy tính tình thô lỗ một chút, nhưng lĩnh binh đánh trận lại vô cùng dũng mãnh.”
“Hơn nữa hiện tại ta có mấy vạn tinh binh, tại sao tiên sinh lại nói một trăm ngày cũng không công phá được Kiếm Địa?”
Binh lực của hắn đã vượt qua Lưu Chương, nếu không công phá nổi một Kiếm Địa nho nhỏ thì thật là không thể tưởng tượng nổi.
Thấy Lưu Bị khiêm tốn thỉnh giáo, sắc mặt Bàng Thống mới dịu đi một chút, đặt chén rượu xuống nói: “Kiếm Địa là con đường bắt buộc phải đi qua để vào quận Đông Quảng Hán, từ Đại Kiếm đến Tiểu Kiếm đường hẹp ba mươi dặm, núi non hiểm trở, chim bay khó qua, dễ thủ khó công.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây