Lữ Bố thuận miệng nói ra một câu, giống như tia chớp xé toạc bóng đêm, xua tan màn sương mù trong lòng Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, khiến bọn họ bừng tỉnh khỏi giấc mộng.
“Cao tay, Tào Tháo!”
Tư Mã Ý bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt khó nén được vẻ kinh ngạc, “Khó trách hắn lại trực tiếp từ bỏ trấn thủ bến đò Hoàng Hà, thậm chí từ bỏ toàn bộ Duyễn Châu, thì ra hắn có ý đồ này!”
Lúc này hắn đã hiểu rõ tất cả.
Hắn từ đầu đến cuối đều đứng trên lập trường Tào Tháo sẽ tử thủ Dự Châu để phân tích cục diện, cho nên mới cảm thấy Quan Độ chỉ bố trí chút binh lực như vậy là rất không bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây