Thanh Trúc chủ động bái kiến Gia Cát Lượng, tự giới thiệu thân phận và mục đích chuyến đi, sau đó lại chắp tay tạ lỗi:
“Tiên sinh không muốn gặp mặt, tại hạ bất đắc dĩ mới phải dùng đến thủ đoạn phi thường. Nếu có chỗ nào đắc tội mong tiên sinh lượng thứ!”
Giọng điệu hắn đầy áy náy, thái độ cũng đặc biệt khách khí và cung kính, nhưng Gia Cát Lượng vẫn không buông bỏ cảnh giác. Tuy Thanh Trúc tự xưng là Tú y sứ giả, nhưng cơ cấu này đã biến mất trăm năm, ai biết thật giả ra sao? Lời lẽ của hắn cũng rất đáng ngờ.
Gia Cát Lượng thản nhiên hỏi: “Vị huynh đài này tự xưng phụng mệnh Thiên tử, dám hỏi Thiên tử biết đến tại hạ như thế nào? Lại vì sao muốn một kẻ áo vải như ta đến thành Nghiệp? Các hạ sẽ không tìm nhầm người chứ?”
Từ ngày theo thúc phụ Gia Cát Huyền đến Kinh Châu, hắn vẫn luôn ở Nam Dương, sau khi thúc phụ qua đời thì ở ẩn nơi thôn dã, giao du với những danh sĩ như Bàng Thống, Tư Mã Huy, Bàng Đức Công, Từ Thứ, chứ bản thân không có danh tiếng gì. Danh tiếng của hắn đừng nói là truyền khắp Kinh Châu, ngay cả ở Nam Dương cũng chẳng mấy ai biết đến, huống chi là Thiên tử ở xa ngàn dặm? Bởi vậy hắn mới hoài nghi mục đích của Thanh Trúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây