Nếu không, chuyện an trí mấy chục vạn bá tánh lưu vong, sao cần y phải dùng thủ đoạn ép buộc các đại thế gia quyên góp?
Mà Quách Gia, Giả Hủ tuy là những mưu sĩ tài trí hơn người, nhưng lại không am hiểu quản lý nội chính.
Để bọn họ hiến kế, quản lý một quận thì còn được, nhưng một châu thì đã lực bất tòng tâm, huống chi hiện tại là mấy châu?
“Nhân tài quản lý nội chính…”
Trong đầu Lưu Hiệp bất giác hiện lên hình bóng một người tay cầm vũ phiến, phong thái tuyệt luân, vị minh tinh chói lọi nhất thời Tam Quốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây