Tên lưu dân trước mắt này vậy mà lại mượn thân phận thiên tử, có lẽ bằng trọng lợi, hoặc chiêu hiền đãi sĩ, để thu phục lòng người, phát triển thế lực.
Không trách được chỉ vỏn vẹn ba năm thời gian, dưới trướng y liền tụ tập được nhiều nhân tài như vậy.
Mà gã lại bị sự nịnh nọt và tầm thường mà Lưu Hiệp thể hiện ra ngoài lừa gạt, một mực không nảy sinh bất kỳ ý tưởng phòng bị nào, mới cho kẻ này cơ hội có thể lợi dụng!
Viên Thiệu âm trầm mặt uống cạn một ly rượu.
Rượu đắng vào cổ họng lòng như cắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây