“Lâu ngày không gặp.”
Câu nói vốn dùng để chào hỏi thân mật, nhưng khi Lưu Hiệp thốt ra lại mang theo vẻ mặt vô cảm, ngữ khí hờ hững.
Nhìn thấy sự xa cách và lạnh lùng toát ra từ giữa hai hàng lông mày của Lưu Hiệp, Viên Thiệu đầu tiên là sững sờ, sau đó trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi phẫn nộ.
“Tiện dân này! Sao dám nói chuyện với ta như vậy!”
Viên Thiệu đã quen với sự cung kính và nịnh nọt trước đây của Lưu Hiệp, nay bỗng nhiên đối mặt với thái độ cao cao tại thượng này, sao gã có thể không tức giận?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây